Kỳ Đại Lực lắc đầu như trống bỏi nói: “Trước đó tôi đã nói rồi mà, y thuật của tiểu thần y tuyệt đối cao siêu, lúc trước ngài ấy xem bệnh cho tôi cũng chỉ liếc mắt là nhận ra triệu chứng bệnh, hiện tại ông đã thấy tiểu thần y lợi hại chưa?”
Hứa Dân kinh hô một tiếng, ông ta rất hiểu Kỳ Đại Lực, ông ta biết ông ấy tuyệt đối sẽ không lừa mình, nếu ông ấy đã nói không có thì nhất định là không có.
‘Lẽ nào anh ta thật sự tự mình nhìn ra được? Điều này sao có thể, cái này cũng quá thần kỳ rồi?’ Trên mặt Hứa Dân đầy vẻ nghi ngờ.
Trần Gia Bảo mỉm cười, tay chắp sau lưng tiếp tục nói: “Trừ bệnh trạng tôi vừa nói ra thì ông còn thường xuyên ho khan, hơn nữa lúc ho sẽ cảm giác người nóng lên, trong lồng ngực giống như có một ngọn lửa, tôi nói không sai chứ?”
“Không sai không sai, hóa ra ngài đúng là thần y.
”
Hứa Dân hoàn toàn chấn kinh rồi, bởi vì chuyện ông ta ho khan và thân thể nóng lên này ngay cả Kỳ Đại Lực cũng không biết được, bây giờ ông ta đã hoàn toàn tin tưởng lời Kỳ Đại Lực.
Trần Gia Bảo thật sự là thần y!
“Người anh em à, bây giờ ông đã tin tôi nói rồi chứ, tôi đưa ông qua đây để vị tiểu thần y này trị bệnh cho ông, tuyệt đối là phúc lớn ba đời của ông đó.
”
Vẻ mặt Kỳ Đại Lực đỏ hồng còn có vinh hạnh.
Hứa Dân vừa khiếp sợ vừa vui mừng, ngay cả giọng nói cũng hạ thấp không ít, cung kính nói: “Tiểu thần y, vừa rồi đắc tội ngài xin ngài đừng để ý, xin hỏi bệnh của tôi phải chữa thế nào?”
“Trị được.
”
Trần Gia Bảo tự tin cười nói: “Ông đây chẳng qua là do nhiều bộ phận cùng bị suy nhược, ở đây tôi có ‘Ngũ ích cao’ và ‘Hồi nguyên ẩm’, dùng phối hợp, không đến nửa tháng tuyệt đối khỏi bệnh.
”
Dứt lời Trần Gia Bảo viết lên giấy phương thuốc của ‘Ngũ ích cao’ và ‘Hồi nguyên ẩm’.
Hứa Dân cầm đơn thuốc vô cùng mừng rỡ, kích động nói: “Cảm ơn, cảm ơn tiểu thần y, đại ân đại đức này không biết phải báo đáp thế nào.
”
“Muốn báo đáp? Đơn giản thôi.
”
Trần Gia Bảo đảo mắt nói với Kỳ Đại Lực: “Tôi thấy ông là người biết ăn nói, ông đi đưa những bệnh nhân còn chưa được điều trị kia qua đây cho tôi, tôi xem bệnh cho bọn họ.
”
Kỳ Đại Lực vội vã lên tiếng, điên cuồng chạy về phía đám bệnh nhân kia.
“Về phần ông, Hứa Dân.
”
Trần Gia Bảo cười nói: “Ông ở chỗ này, ghi chép kết quả chẩn đoán cho tôi, tôi cho ông được xem cái gì gọi là thần y chân chính.
”
Hai tay Trần Gia Bảo chắp sau lưng, trên mặt đầy tự tin, ở trong