Tiếng gào thét bi thảm phá tan bầu trời, theo gió đêm truyền đi rất xa.
Bỗng nhiên, tiếng kêu thê lương kia đột nhiên đình chỉ! Chỉ thấy Lạc Tiểu Y đang há cái miệng nhỏ nhắn điên cuồng gào thét bỗng nhiên cái miệng nhỏ nhắn kia khép lại, hai mắt hồ nghi nhìn về hướng Chu Nhạ. Chống lại biểu tình mỉm cười nhìn chăm chú của hắn,thì cất giọng run rẩy, thật nhỏ, thật mỏng manh hỏi: “Ngươi, ngươi? Ngươi, “ nuốt một ngụm nước bọt, Lạc Tiểu Y cẩn thận đánh giá biểu tình Chu Nhạ, khuôn mặt nhỏ nhắn nặn ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn: “Chu đại hiệp, y phục này của tiểu nhân, công tử có biết là ai đổi không?”
Hai mắt nàng vô cùng khát vọng nhìn Chu Nhạ, đôi mắt chớp chớp kia, như đang chờ hắn biến ra cho mình một nha hoàn thị nữ linh tinh gì đó.
Khóe miệng Chu Nhạ cong lên, đôi mắt đen như mực nhìn nàng cười dài: “A, y phục của nàng á? Ta nhìn thấy trên quần áo kia có máu, lại dính không ít bùn đất, cho nên liền tự tay giúp nàng rửa sạch một chút.”
Lời này vừa ra, hai mắt Lạc Tiểu Y lập tức gắt gao đóng lại. ***, ta không có đường lui rồi! Ai ya, ngay cả muốn lấy cớ cũng không có cách nào.
Vô lực cúi đầu, nhìn đến da thịt trắng như ngọc của bản thân tỏa ra ánh sáng mê người dưới ánh trăng. Lạc Tiểu Y bỗng nhiên rõ ràng cảm giác được, người ôm mình trước mắt là một nam nhân, còn là một nam nhân huyết khí phương cương. Hô hấp ồ ồ kia, dày đặc hơi thở nam tử, đã hoàn toàn bao phủ mình trong đó.
Giờ khắc này, Lạc Tiểu Y phát hiện toàn bộ ngũ quan của mình đều trở nên cực kỳ mẫn cảm, nàng có thể rõ ràng nghe được tiếng tim Chu Nhạ đập dồn dập, có thể rõ ràng cảm giác được hai mắt sâu thẳm của hắn dừng trên người mình.
Thảm, thảm! Tìm biện pháp gì dời sự chú ý của hắn đi mới được, bằng không tối hôm nay ta khó bảo toàn trinh tiết.
Nghĩ đến đây, tròng mắt Lạc Tiểu Y lập tức linh hoạt chuyển động. Một lát sau, nàng ngẩng đầu, cái miệng nhỏ nhắn cong lên, hắc hắc hắc hắc cười ngây ngô vài tiếng.
Hô hấp Chu Nhạ quả thật càng thêm thô, nhuyễn ngọc ôn hương trong tay làm cho thân thể hắn rung động khôn kể. Bất quá, so với xúc động của thân thể này, càng làm cho hắn khát vọng, chính là phản ứng của Lạc Tiểu Y. Chỉ cần ngẫm lại biểu tình chỉ có thể xuất hiện trên mặt nàng, trái tim Chu Nhạ liền vui mừng vô hạn.
Bởi vậy, hắn nghiêm túc nhìn Lạc Tiểu Y chăm chú. Vô cùng hứng thú chờ biểu hiện tiếp theo của nàng.
Sau khi ngây ngô cười hai tiếng, Lạc Tiểu Y vô cùng ngưỡng mộ, vô cùng đứng đắn ngẩng đầu lên nhìn Chu Nhạ, nịnh nọt nói: “Chu đại hiệp. Vừa rồi công tử thật là uy phong a, đúng rồi, khi công tử lập tức đánh ngã mười hai trên chủ quản áo xanh kia, không biết đã dùng công phu gì? Tiểu nhân thấy Thiên diện yêu sát kia căn bản cũng không lợi hại bằng công tử đâu?”
Khuôn mặt nhỏ nhắn ngã ra sau. Lạc Tiểu Y tiếp tục lấy một loại biểu tình chân chó nhìn Chu Nhạ, trong giọng nói không phải không có sự vui mừng: “Thật là vô cùng lợi hại, tiểu nhân chưa bao giờ biết, trong chốn võ lâm còn có cao thủ lợi hại như thế. Còn có loại võ công lợi hại đến như vậy.” Thân mình hơi hơi lui về phía sau, ***, bàn tay tiểu tử này cắp ở bên hông ta tại sao lại chặt như vậy a?
Chu Nhạ cười như không cười nhìn Lạc Tiểu Y. Sau khi cảm giác được Lạc Tiểu Y đang chậm rãi giãy dụa ra khỏi vòng tay của mình. Khóe miệng không khỏi giương lên. Cánh tay trái hơi dùng sức.”Bộp” một tiếng, Lạc Tiểu Y nặng nề mà đánh tới phía trước. Đụng vào trên bộ ngực cứng như sắt của Chu Nhạ, cái mũi nàng bị đâm đau điếng một trận.
“Ui” Lạc Tiểu Y vội vàng đưa tay ôm cái mũi của mình, nước mắt lưng tròng trừng mắt nhìn Chu Nhạ, vẻ mặt lên án.
Biểu tình này, động tác này của Lạc Tiểu Y đều thập phần tầm thường. Chính là nàng không biết, mình đã hoàn toàn hiển lộ tướng mạo sẵn có. Bởi vậy, giờ phút này ở trong mắt Chu Nhạ, nàng lại đang mặt ngọc hờn dỗi, thu ba lưu động, kiều mỵ khôn kể! Khí chất của Lạc Tiểu Y vốn là hồn nhiên cùng quyến rũ hợp thành một thể, lúc này dưới ánh trăng thấp thoáng, cái loại mị hoặc khó nói hết này liền hoàn toàn bại lộ trước mắt Chu Nhạ.
Hầu kết Chu Nhạ bỗng