“Ông ——”
Thanh âm rút kiếm bỗng nhiên vang lên bên tai. Hắn vội vàng quay đầu nhìn, lập tức thấy hoa mắt, lấy tay dụi dụi, một hồi lâu Lạc Tiểu Y mới nhìn rõ, Chu công tử không biết từ khi nào đã rút thanh trường kiếm hàn quang dày đặc ra, vươn bàn tay thon dài, không thèm để ý mơn trớn lên trên thân kiếm.
Được kiếm khí hàn quang làm nổi bật , Chu công tử vốn lãnh khốc mà tuấn tú, nay càng thêm vài phần cường hãn khó hình dung. Vừa đưa thân kiếm ra, hắn vừa chậm rãi nói : “Long Ngâm ở đây, muốn lấy đầu vài tên tiện nhân , chỉ cần giơ tay nhấc chân là xong.”
Ngạc nhiên chưa!
Hai mắt bốn nàng đồng thời trợn to, thẳng tắp nhìn chằm chằm thân ảnh Chu công tử.
Lạc Tiểu Y cảm động đến rơi nước mắt nhìn Chu công tử, ***, quả nhiên đại hiệp a, thời điểm mấu chốt mới xuất thủ . Hì hì, hắn vừa nói như thế, bốn nữ nhân này không dám đem ta ra làm bậy đi?
Trong hành lang không khí vừa lạnh vừa trầm,những người còn lại, ngay từ đầu đã chuồn mất, không thấy thân ảnh. Chỉ còn Lạc Tiểu Y, né tránh giấu nửa người sau lưng Chu công tử, hai mắt sáng trong suốt hết nhìn cái này, lại nhìn cái kia.
Lê tiên tử lúc này cũng chú ý tới biểu hiện của Lạc Tiểu Y , trong ánh mắt các nàng hiện lên vẻ kinh ngạc, nhìn thoáng qua nhau. Đột nhiên bốn nàng đồng thời đứng lên, thản nhiên xoay người liền đi lên lầu.
Đi đến trên thang lầu thì Lê tiên tử bỗng nhiên chậm bước một chút, quay đầu nhìn Lạc Tiểu Y thản nhiên cười, nũng nịu nói: “Vị tiểu nhị ca này rất thú vị a. Chính là, tiểu nữ cho tới bây giờ không có sợ bị người khác uy hiếp đâu.”
Dứt lời, nàng quăng cho Lạc Tiểu Y đang lông tơ dựng thẳng một cái mị nhãn, liền thản nhiên đi lên lầu
A?
Nàng nói không sợ Chu công tử cùng Lam Hòa?
Lạc Tiểu Y thật không ngờ, Lam Hòa đêm ấy ở trước mặt nàng, biểu diễn quá mức sinh động chân thật. Bởi vậy, nàng cho tới bây giờ, còn tưởng rằng công phu Lam Hòa chỉ thường thôi, sở dĩ có thể tỉnh táo lại trongmỵ công của chính mình , nguyên nhân là bởi vì tiếng kêu như heo bị chọc tiết của Lạc Tiểu Y.
Về phần Chu công tử, hắn cùng với bốn người các nàng liên thủ , võ công sẽ sàn sàn như nhau, ai cũng không làm gì được đối phương. Dưới tình huống như vậy, thân là một nhân vật thành danh trên giang hồ , chỉ vì đối phương uy hiếp vài câu liền ngoan ngoãn chịu thua, thật rất không có mặt mũi. Bởi vậy nàng mới nói lời này.
Không coi ai ra gì nâng cằm lên, Lạc Tiểu Y nghiêm túc thầm nghĩ, xem ra, cục diện bây giờ có điểm phức tạp rồi, ta phải nghĩ ra biện pháp ứng phó mới được!
Ai! tiểu nhị ta làm sao có thể cao sâu như vậy đây? Ta luôn muốn lấy Chư Cát Lượng làm chuẩn đó mà.
Lạc Tiểu Y đang lúc ưu thương, đột nhiên cảm giác được trên người nong nóng , hắn vội vàng quay đầu, chống lại cặp mắt lạnh hơi trầm tư của Chu công tử.
Hắc hắc hắc hắc.
Lạc Tiểu Y vừa ngây ngô cười vài tiếng, cũng không để ý Chu công tử vung tay áo, thẳng tắp như kiếm lướt qua người hắn đi lên lầu. Cứ thế cao giọng nói: “Tiểu nhân đa tạ Chu đại hiệp có ân cứu mạng, đại hiệp đại ân đại nghĩa, Lạc Tiểu Y kiếp sau làm trâu làm ngựa nhất định sẽ báo đáp.” Nói tới đây thì Chu công tử đã lên lầu hai, nhìn không thấy thân ảnh nữa. Lạc Tiểu Y cao giọng nói: “Còn có, tiểu nhân quyết định, công tử ngày sau có chuyện cần hỏi tiểu nhân, tiểu nhân kiên quyết không thu bạc của công tử ! Tiểu nhân muốn dùng hành động để báo đáp đại ân này.”
((((Vô Nguyệt: ta xỉu…..))))
Nghe đến đó, Chu công tử đang đi bỗng nhiên cước bộ mềm nhũn!
Trào dâng đại nghĩa nói xong lời này, Lạc Tiểu Y nhanh như chớp xông về nội viện.
***, tối hôm nay ta thà rằng không ngủ, cũng nhất định phải tìm ra kế sách đối phó bốn tiện nhân kia.