Lúc này trong hành lang tiếng người nói qua lại ồn ào, nhìn thấy ba nữ tử đến, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn.
Bất quá người dân Lạc Dương đã sớm quen, ở ngã tư đường mỹ nhân chỗ nào cũng có, bởi vậy mọi người cũng chỉ tò mò đánh giá vài lần, không ai chú ý quá mức .
Lạc Tiểu Y hai mắt sáng trong nhìn ba nữ đã sớm tìm được chỗ ngồi tốt. Hắn không khỏi nhếch miệng cười, chống lại ánh mắt ác độc của Lê tiên tử Lạc Tiểu Y lập tức co rụt bả vai lại, đầu nhanh chóng kéo thẳng đến trước ngực. Theo góc độ nhìn của Lê tiên tử , tiểu nhị hạ lưu đáng giận này, đang hết sức sợ hãi run rẩy.
Đương nhiên, Lạc Tiểu Y run run, bất quá hắnvừa run run, khóe miệng vừa nhếch lên, hai mắt quay tròn loạn chuyển, ***, ta thật là tiểu nhân a, công phu dấu nghề của ta càng ngày càng thuần thục rồi. Ai ya, sư phó ta có nói qua, khi đắc ý không nên thể hiện ra ngoài mặt, hiện tại ta còn phải tính kế, cho nên ta phải tiếp tục giả vờ đáng thương rồi!
Ba nữ tử im lặng tự mình ngồi xuống, Lê tiên tử nhìn chằm chằm Lạc Tiểu Y, tay nhỏ bé của nàng gõ vài cái xuống bàn, lạnh lùng kêu lên: “Tiểu nhị, rượu và thức ăn đâu? Tại sao lại ngu ngốc chậm trễ như vậy? !”
Lạc Tiểu Y rốt cục ngẩng đầu lên, hướng Lê tiên tử tươi cười yếu ớt một cái, sau đó co cổ họng hét lớn: “Cácvị tiên tử muốn dùng cơm , theo thường lệ sáu món mặn một món canh, ba vò nữ nhi hồng .”
Hắn kêu xong, cũng không tới gần ba nữ tử. Lê tiên tử lạnh lùng nhìn hắn, gằn cổ họng kêu lên: “Thế nào, sao chỉ dùng cổ họng kêu, lại không chịu đến hầu hạ hả?”
Lạc Tiểu Y hì hì cười, thành thật cúi đầu lục tìm bát đũa. Làm một bộ dạng không có nghe được gì. Tiểu Quang đứng cách đó không xa đang bận việc khó xử liếc mắt nhìn Lạc Tiểu Nhất một cái, lại nhìn thoáng qua ba nữ nhân hung thần ác sát, chân giơ lên, nhưng không tiến lên.
“Các ngươi ——”
Lê tiên tử rất tức giận, nàng vỗ mạnh trên mặt bàn, vụt đứng dậy.
Nàng vừa đột nhiên đứng lên, thân mình kiều nhỏ nhoáng lên, khuôn mặt kiều mỵ nhỏ nhắn càng thêm hai phần trắng bệch. Ha ha, xem ra nội thương các nàng này thật sự không nhẹ, chỉ nổi giận một chút cũng có thể tăng thêm thương thế!
Lê tiên tử hô hấp thật sâu, rồi ngồi xuống. Lạc Tiểu Y thành thật cúi đầu, đi nhanh cách xa bàn của nàng.
“Nghe nói đại công tử của Lý Trung Lang tướng trúng tà rồi! Thời gian trước là một nam tử cường hãn của thành Lạc Dương a , nhưng bây giờ gầy chỉ còn lại da bọc xương. Nghe nói a, là do yêu nữ phái người hút đi tinh túy.”
Một thương nhân trung niên tự cho mình là người thấu hiểu, thần thần bí bí nói.
Ngồi ở bên cạnh người trung niên là một thanh niên hơn hai mươi tuổi không thèm để ý nói: “Này cũng không phải chuyện mới mẻ gì! Những năm gần đây phái yêu nữ hoành hành, dâm đãng đã náo loạn đến triều đình.” Nói tới đây, thanh niên kia thở dài nói: “Nghe người giang hồ nói, những nữ nhân này muốn nhờ tinh nguyên của nam nhân , công phu mới có thể đột phá. Cho nên những nữ nhân này luôn khắp nơi tìm kiếm bắt những nam nhân cường tráng . Ai, thế đạo này a, thật sự là rối loạn rồi.”
Hắn nói tới đây, bỗng nhiên nghĩ đếnvị nữ hoàng hiện tại đang đứng đầu triều đình kia, không khỏi liếc mắt nhìn xung quanh, trong ánh mắt lộ ra vài phần lo sợ cùng nghi hoặc.
Bất quá, thương nhân ngồi ở bên cạnh hắn lại hiển nhiên không có bận tâm đến điểm này, hắn gật gật đầu thật mạnh nói: “Những năm gần đây, các phái ma giáo hoành hành trên giang hồ, cũng không biết Thiếu Lâm tự danh môn chính phái, vì sao không chủ trì công đạo, diệt yêu trừ ma?”
Thanh âm của hắn không coi là nhỏ, đã sớm vào trong tai mọi người . Một lão giả mập mạp vận hoa phục chừng năm mươi tuổi hừ nói: “Đây là chuyện trên giang hồ,