*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Các ngươi xem tin tức này! Quầng thâm của Vương Tinh có chút nặng, đem điện thoại di động đối diện với mọi người, để mọi người có thể nhìn rõ nội dung.
"Từ bảy năm trước đã có loại trường hợp tương tự này, một người phụ nữ tự xưng là đã thấy trước tương lai, mang theo đoàn người vốn định đi ra ngoài thăm người thân xuống máy bay trước khi máy bay bay lên! Mà máy bay đã phát nổ không quá 10 phút sau khi cất cánh! Những người sống sót cũng đã chết! Tin tức này đã gây ra rất nhiều rắc rối! Người ta nói rằng một cậu bé 12 tuổi trong số những người này vẫn còn sống sót!" Vương Tinh đơn giản tóm lược nội dung tin tức này, đôi mắt mở to.
Nếu có người cuối cùng sống sót, như vậy có phải nói bọn họ cũng không nhất định phải chết hay không?
Lương Kinh tiếp nhận điện thoại di động, lật nội dung tin tức, cũng có chút kϊƈɦ động.
Có một số bức ảnh cũ trong tin tức, nhưng hầu hết các bức ảnh được chụp từ video giám sát, nội dung của hình ảnh không được rõ ràng lắm.
Mà bức ảnh cuối cùng là hình ảnh của cậu bé còn sống sót. Cậu bé trong bức ảnh mặt không cảm xúc, mặc một chiếc áo thun trắng rất rộng và không phù hợp với mình, bị một người phụ nữ rất béo nắm chặt cổ tay, mắt cũng nhìn chằm chằm cậu bé, thoạt nhìn sợ đối phương đi mất! Có lẽ quần áo rất rộng, cho nên phần xương bả vai của cậu bé bị lộ ra, nhưng không thể nhìn thấy rõ đồ án ngay đó.
Viên Trọng cũng nhận lấy điện thoại di động, nhíu nhíu mày, "Nhưng phía trêи cũng không viết về cậu bé này về sau như thế nào mà! Nói không chừng đã chết rồi thì sao?"
Bầu không khí lập tức lại ngưng trọng lại.
Tiếu Trần đứng ở phía sau Viên Trọng, Viên Trọng cho rằng cậu cũng muốn xem điện thoại di động, rất nhanh liền đưa điện thoại di động trong tay tới.
Tiếu Trần mặt vô biểu tình đem nội dung tin tức đại khái lật lật, khi nhìn thấy tấm ảnh cuối cùng không khỏi nheo mắt lại, tay không tự giác sờ sờ vị trí xương bả vai của mình.
Bảy năm trước...
Cậu 12 tuổi.
Cậu vĩnh viễn nhớ rõ người phụ nữ này, người phụ nữ này đã chết trước mặt cậu, cậu chứng kiến toàn bộ quá trình người phụ nữ bị xe tông bay! Mà cậu lúc đó đứng bên đường, không nhúc nhích nhìn tất cả những chuyện này, nội tâm không hề dao động.
Người phụ nữ đó là một lái buôn cá nhân.
Sau đó, cậu gặp gỡ nam nhân kia.
Trêи thế giới này chưa từng có giấc mơ dự đoán trước, cũng không có trọng sinh, chỉ có người Tử Thần muốn bảo vệ tránh khỏi bị thương tổn, Tử Thần mới có thể dệt một cơn ác mộng đưa đến đầu óc người sống sót, để cho bọn họ mang theo người hắn trân trọng rời đi.
Bảy năm trước, nó vẫn còn.
"Chẳng lẽ thật sự chỉ có thể tìm quỷ chết thay sao?" Vương Tinh có chút sụp đổ, "Tôi sao dám giết người? "
Cô thực sự không muốn chết!
Tiếu Trần nhìn bộ dáng tuyệt vọng của mọi người, không có chút tình cảm nào nhếch khóe miệng, "Quỷ chết thay, không nhất định phải tự tay giết người nha."
Tất cả mọi người nâng mắt lên nhìn về phía Tiếu Trần, ánh mắt phức tạp, mặc dù Tiếu Trần thoạt nhìn không khác gì bình thường, nhưng mỗi lần nói ra một vài câu, đều làm cho bọn họ cảm thấy kinh người, trong chốc lát cũng không tiêu hóa được.
Nhưng lời Tiếu Trần nói với bọn họ, cơ bản đã tin hơn phân nửa, nghe được cậu lại có chủ ý gì, cũng không tự chủ được nín thở.
"Đã bao giờ nghe nói về Cổ Mạn đồng chưa?" Tiếu Trần nhún nhún vai, "Đông Nam Á, đặc biệt là Thái Lan tương đối phổ biến, là một loại hộ pháp thần tương tự như tượng Phật. "
Mọi người có chút nghi hoặc nhìn cậu.
Tiếu Trần cười nhạo một tiếng, "Thường được gọi là nuôi tiểu quỷ. "
"Hắn có thể bảo vệ người bình an, giúp người phát tài, khi cần thiết, còn có thể cứu mạng người!" Tiếu Trần rũ mắt, "Tôi cũng từng nghe nói qua, phương thức này có thể đem tội nghiệt tử vong của mình gả lên người những người khác, chỉ cần người hảo hảo tín phụng hắn, hắn có thể giúp người giúp làm quỷ thay chết "
Vương Tinh cùng Lương Kinh nhìn nhau, nuốt nuốt nước miếng.
"Nhưng phương pháp này rất nguy hiểm, " Vương Tinh đặt ra câu hỏi của riêng mình, "Có thể đối với chính mình có phản phệ gì thì sao! "
Tiếu Trần nhìn mặt Vương Tinh, bình tĩnh nói, "Nguy hiểm là nguy hiểm, nhưng so với thụ động đi chết rất hữu dụng."
"Huống chi Cổ Mạn đồng chỉ cần người đối xử tốt với hắn, đem hắm làm con của mình, tuyệt đối sẽ vạn vô nhất thất." Ánh mắt Tiếu Trần lóe ra, mang theo vài phần ác ý khó có thể phát hiện được.
Vương Tinh nhíu nhíu mày.
Đem làm con của riêng mình? Cô sao có thể làm điều đó? Thật kinh tởm!
"Nhớ kỹ, dưỡng Cổ Mạn đồng có rất nhiều điều chú ý, tôi nói cho cô biết, cô nhất định phải