__ Chú ấy đẹp trai! Đẹp như anh Hạo Nhiên vậy đó! Mami. Con sau này lớn có thể ..... lấy......... v v...
Vũ Hạ đen mặt. Sao con gái cô lại có thể mê trai đến như vậy. Con bé còn nhỏ vậy cơ mà. Vũ Hạ tính giáo dục con gái một hồi. Cô nhìn hai người Hạo Nhiên và Dạ Thần.
__ Hai người đi về trước đi! Hôm nay chị đóng cửa sớm.
Hạo Nhiên từ chối cho ý kiến. Có lẽ là hắn tới đón cậu. Cậu cũng không nên để hắn ngồi đây chờ cậu được. Nếu được đi về sớm như vậy ngược lại là một chuyện tốt cậu cầu còn không được.
__ Vậy em đi về trước nha!
Vũ Hạ gật gật đầu. Tiểu Ly muốn nói gì đó với hai anh đẹp trai trước mắt . Cô bé nhìn Hạo Nhiên mếu máo.
__ Hai anh về nha lần sau .. ưm....
Vũ Hạ ôm con gái đi vào trong. Nếu còn ở đó lảm nhảm còn không biết con bé còn định nói câu động trời gì nữa. Hai người đó vừa nhìn là biết JQ không bình thường. Cô không muốn con gái lọt hố. Cô vừa đi vừa nói.
__ Muộn rồi đó! Hai người về sớm đi thôi.
Tiểu Ly dãy dụa. Vũ Hạ liền để con bé ngồi lên bàn. Hai mẹ con giáp mặt nói chuyện.
Tiểu Ly an vị ngồi trên bàn nhìn mami khó hiểu hỏi :
__ Mami! Sao mami không cho con nói?
Vũ Hạ dịu dàng xoa đầu con .
__ Hai người đó là một đôi! Con tính phá hoại hạnh phúc người ta sao?
Tiểu Ly đầu đầy dấu hỏi chấm lắc lắc đầu. Vũ Hạ đơn giản hoá giải thích với con.
__ Họ cũng giống như mami và ba con vậy đó. Con gái mẹ yêu mến hai người họ còn được nếu mà nói lấy với chả cưới. Con vẫn nên là bỏ đi nhé !
Cô tin chắc con bé hiểu cô nói gì. Sau một lát cô nhóc gật đầu như củ tỏi.
__ Con vẫn thích !
Vũ Hạ ôm trán lắc đầu cười khổ. Không cùng huyết thống nhưng tính mê trai lại y như cô vậy. Thôi thì kệ con bé. Chỉ cần nó vui vẻ là được. Chỉ mong con bé sau khi biết chuyện đừng tìm cô khóc.
______________________
Mặc Dạ Thần nhìn Hạo Nhiên khoé miệng vẫn còn ngoác miệng đến tai cười liền bất đắc dĩ.
__ Buồn cười lắm sao?
Hạo Nhiên nghiêng đầu nhìn hắn nói.
__ Anh cũng cười mà sao lại hỏi em.
Dạ Thần á khẩu. Hắn cũng cười sao? Hắn nhìn mình trước cửa kính. Người đàn ông phản chiếu trước mặt hắn đang cười tươi tắn. Có lẽ chỉ có ở bên cạnh Tiểu Nhiên hắn mới có thể vui vẻ như vậy.
Hạo Nhiên tay cầm lấy chiếc balo trên bàn khoác lên vai. Cậu kéo tay hắn.
__ Đi thôi!
Dạ Thần cướp lấy balo trên vai cậu. Hạo Nhiên kinh ngạc nhìn hắn.
Dạ Thần đẩy nhẹ cậu đi về phía trước hắn đi theo sau cậu nói.
__Anh cầm đồ cho người yêu thì có gì em phải ngạc nhiên?
Hạo Nhiên xấu hổ nhìn đường mà bước.Miệng cậu lẩm bẩm.
__ Ai là người yêu của anh chứ? Hứ ~…
Dạ Thần lắc đầu cười thầm. Khẩu phật tâm xà hắn vẫn là hiểu rõ. Em ấy ràng muốn làm đà điểu.
__ Là em.
Hạo Nhiên dừng bước. Cậu hít thật sâu sau đó quay người lại đẩy mạnh hắn vào tường.
Bộp!
Dạ Thần nhíu mày một chút nhưng lại giãn ra. Hạo Nhiên vẫn luôn nhìn hắn liền thả lỏng tay. Hai người mặt đối mặt với nhau.
Cậu nhìn thẳng vào hai mắt Dạ Thần. Trong đó hẳn là kinh ngạc khi cậu hành động bất ngờ . Cậu thấy được hình ảnh của cậu phản chiếu trong đôi mắt ấy. Hiện tại đều cậu chú ý đó là đôi mắt hắn đang rất ôn nhu nhìn về cậu . Hạo Nhiên có chút bối rối nhưng trong lòng lại khá vui vẻ. Bởi vì người cậu yêu rõ ràng cũng yêu cậu. Nếu không phải thì tại sao hắn lại nhìn cậu với ánh mắt ôn nhu như vậy?
Dạ Thần sau khi ổn định bản thân. Hắn thấy cậu im lặng chẳng nói chẳng rằng. Khoé miệng hắn mỉm cười ôn nhu hỏi cậu.
__ Em có gì muốn nói với anh sao?
Hạo Nhiên híp mắt nguy hiểm nhìn hắn.
__ Anh yêu tôi thật sao hay chỉ vì đứa con trong bụng tôi? Trong lòng anh ai quan trọng hơn?
Dạ Thần sửng sốt nhưng sau đó lại cười lớn.
__ Tiểu Nhiên!
Hạo Nhiên ngẩn ngơ. Hắn cười rất đẹp.
__ Anh nên cười nhiều một chút.
Dạ Thần nghe vậy độ cong khoé miệng càng lớn. Hắn