*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 7��Tôi hẳn nên nói lời xin lỗi cô, kéo một người vô tội như cô vào trận phân tranh này
Bây giờ, tôi trả lại sự bình yên cho cô.” Sau đó, Hoắc Hoành cũng không quay đầu nữa, để A Hổ đẩy mình vào trong văn phòng của Lưu Chấn
Cánh cửa văn phòng chậm rãi đóng lại, Nhiếp Nhiên nín thở hồi lâu mới chậm rãi thở phào một hơi.
Rốt cuộc cũng xong một việc! Có điều, câu cuối cùng Hoắc Hoành nói trước kia rời đi, không hiểu sao lại làm cõi lòng cô hơi run rẩy
Có phải cô diễn kịch quá nhập tâm nên xuất hiện di chứng không nhỉ?
Nhiếp Nhiên bình tâm lại rồi tiếp tục ngồi xuống xem sổ sách
Nhưng sự im lặng kéo dài không được bao lâu thì chợt nghe thấy trong3phòng Lưu Chấn truyền ra tiếng “rầm” thật lớn.
Bởi vì văn phòng của Lưu Chấn ở trung tâm, cách khu vực làm việc của nhân viên bình thường một hành lang dài, mà phòng làm việc của thư ký chính vì lý do công việc nên rất gần văn phòng của Lưu Chấn, nếu bên trong có âm thanh gì lớn thì có thể mơ hồ nghe được một chút
Vốn dĩ Nhiếp Nhiên chỉ là nhân viên bình thường, nhưng hôm nay lại chuyển sang khu vực này nên mới có thể nghe thấy tiếng quát lớn ở trong văn phòng của Lưu Chẩn
“Tôi không đồng ý! Lúc trước đâu có nói là 45%, giờ cậu lại muốn đè thấp xuống sao? Những cái này đều do các anh em dùng mạng để đổi lấy đấy!”
Câu sau đã1cố ý bị đè thấp rồi
nhưng vẫn bị Nhiếp Nhiên nghe thấy không sót chữ nào.
Rất nhanh, cửa bị mở ra.
Hoắc Hoành được A Hổ đẩy đi về phía thang máy, thậm chí lúc đi ngang qua văn phòng của Nhiếp Nhiên còn chẳng nhìn vào lấy một cái
Giống như chính anh ta đã nói, trả lại cho cô sự yên bình, không gặp lại nữa
Vệ Vi cũng theo đó đi vào văn phòng của cô, hỏi: “Đã xem hết sổ sách chưa?” “Rồi, tôi đã xem hết, cũng đã nhập hết số liệu vào Bất động sản Mạc Hưng rồi.” Nhiếp Nhiên nghiêm túc đưa toàn bộ sổ sách qua
Vệ Vi thấy cô không hề tò mò về động tỉnh vừa mới xảy ra thì có thêm mấy phần thầm khen ngợi.
Không tò mò, không nóng8nảy, an phận làm đúng phận sự của mình, là một người kế nhiệm tốt
Thực ra, sao Nhiếp Nhiên có thể không tò mò, không nóng nảy chứ, chỉ là cô đã nghe hết những lời nói bên trong đó rồi, cũng nắm được đại khái nội dung rồi còn đâu
Hẳn là Hoắc Hoành đã đè thấp giá làm cho Lưu Chấn tức giận
Xem ra, vụ làm ăn bị trì hoãn lại một lần nữa được khởi động lại rồi.
Nhiếp Nhiên thầm tính toán trong lòng, cảm thấy chỉ cần chỗ Lệ Xuyên Lâm có tin tức là bản thân có thể lập tức ra tay rồi.