Trần Hi Tuấn đã xử lý xong chuyện của Công †y Z0, cậu ta đã đồng ý với James, cuộc hẹn một tuần lễ cũng sắp đến thời gian rồi.
Cậu ta đứng trên ban công, đột nhiên cảm thấy hơi buồn bã.
Trần Hi Lam cũng vẫn là dáng vẻ không tìm không phổi, vô tư, không quan tâm đến chuyện gì.
Kể từ ngày đó, sau khi trở về, Trần Hi Lam Vẫn chưa đi ra ngoài.
Trước kia, làm gì có lúc nào cô †a có thể ngoan ngoãn ở nhà nghỉ ngơi hai ngày?
Đột nhiên có chuyện khác thường, chắc chắn có gì đó mờ ám!
Nhưng Trần Hi Lam không muốn nói, Trần Hi Tuấn cũng sẽ không hỏi, ngược lại cậu ta đã nghe thấy điện thoại di động của Trần Hi Lam kêu lên nhiều lần, nhưng đều bị cô ta tắt máy ngay lập tức.
‘Anh! Anh đã yêu Nhật Linh ngay từ cái nhìn đầu tiên à?” Trần Hi Lam dựa vào ghế sofa và xem phim ngon lành, đột nhiên cô ta nghiêng đầu hỏi một câu, làm Trần Hi Tuấn cũng giật mình hoảng sợ.
“Yêu từ cái nhìn đầu tiên ư?” Trần Hi Tuấn nở một nụ cười.
Nhớ đến khoảng thời gian đó ở nước Pháp, lần đầu tiên cậu ta nhìn thấy Lê Nhật Linh, cậu ta chỉ cảm thấy người phụ nữ Việt Nam này.
thật xinh đẹp nhưng lại có vẻ bưồn rầu.
Hình như trên người cô luôn có vẻ gì đó khác người, vì vậy cậu ta đã không nhịn được chụp ảnh cô.
Chắc như vậy không tính là yêu từ cái nhìn đầu tiên nhỉ?
Nhưng Trần Hi Tuấn vẫn gật đầu một cái.
Giác quan thứ sáu của đàn ông đã nói với cậu ta, Trần Hi Lam có chuyện gì đó muốn hỏi mình.
Đúng như cậu ta dự đoán, Trần Hi Lam thở dài một hơi, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng: “Anh! Em vô cùng bội phục anh đấy! Tại sao anh có thể nói buông tay Nhật Linh là lập tức buông tay ngay.
Anh đã làm nhiều chuyện như vậy vì cô ấy, hơn nữa anh còn thích cô ấy như thế! Bây giờ cô ấy trở về bên cạnh Lâm Quân, chẳng lẽ anh không tức giận à?”
Trần Hi Tuấn nhìn Trần Hi Lam, thấy cô ta giận dữ vì cảm thấy cậu ta bị đối xử bất công Nhưng rõ ràng là cô ta đang cảm thấy không công bẳng thay cậu ta, tại sao cậu ta vẫn cảm thấy có gì đó kỳ quái: “Sao vậy? Từ bao giờ em lại không dứt khoát thế này, lại còn không có cách nào buông tay sao?”
Trần Hi Lam bị Trần Hi Tuấn nói trúng tâm sự, gương mặt lập tức trở nên đỏ bừng: “Chuyện này… Rõ ràng là em đang hỏi anh mài”
“Hỏi anh sao?” Trần Hi Tuấn đi đến trước mặt Trần Hi Lam, khui lon Coca cola trên bàn ra rồi ngửa đầu uống một hớp, lúc này, anh ta mới chậm chạp mở miệng: “Nếu vì mình đã làm quá nhiều chuyện nên cảm thấy không đáng, cảm thấy không công bằng với mình, vậy thật ra em không yêu người đó, em chỉ không cam lòng mà thôi!”
Trần Hi Tuấn đột nhiên giơ tay lên, xoa xoa mái tóc Trần Hi Lam: “Trong tình yêu, nếu không nỡ buông tay thì cũng đừng buông tay! Tại sao phải ép