Cưng Chiều Tận Tim

Đẹp muốn chết.


trước sau

Chương 33


Edit & Beta: Mina


Trì Yên không nghĩ tới trùng hợp đến vậy. 


Khó trách lần trước ánh mắt của người đại diện kia nhìn cô rất lạ.


Bạch Lộ không yên tâm nhắc nhở cô: "Sau này cậu nhớ cẩn thận chút, trước kia tớ cũng săn tin mấy nghệ sĩ cô ta dẫn dắt, những người đó đều đang được bao nuôi."


"Không nói ra sẽ thuận lợi đi lên, nói ra, sẽ tiếp tục bồi dưỡng người tiếp theo. Đây là thủ đoạn MIA luôn dùng, may mắn cậu không đi theo chị ta, nếu không, sẽ bị chị ta chuốc say rồi nhét lên giường nhà đầu tư nào đó."


MIA là tên của người đại diện kia.


Bạch Lộ nói tiếp: "Đến lúc chị ta tỉnh cậu nháo, chị ta sẽ nói chị ta làm vậy là vì tốt cho cậu. Nếu cậu không nghe chị ta, vừa không có trong sạch vừa không chiếm được lợi ích nào trên con đường sự nghiệp."


Rất nhiều quy tắc ngầm, kỳ thật chính là do người đại diện.


Trì Yên nhướng mày.


Trước kia công việc của cô không liên quan đến những chuyện này nên Bạch Lộ chưa từng nói với cô, cô ấy vỗ vỗ bả vai Trì Yên: "Dù sao gặp chuyện gì cậu cũng có thể tìm Khương Vận, chị ấy đã làm nghề này nhiều năm như thế, lại là chị gái chồng cậu, có vấn đề chắc chắn sẽ nghĩ biện pháp giúp cậu giải quyết."


Trì Yên gật đầu, mở chốt cửa xe, nói vài câu tạm biệt với Bạch Lộ rồi mới lái xe về nhà.


Lúc Trì Yên về đến nhà, Khương Dịch vẫn chưa về.


Người giúp viêc trong nhà đã về nhà kết hôn sinh con, Trì Yên cũng không quá thích trong nhà có người ngoài đi đi lại lại, trước kia Khương Dịch chưa quay về cô cảm thấy trong nhà vắng vẻ nên mới tìm một cô gái, coi như thêm một người bạn.


Sau khi Khương Dịch trở về, cô cũng không tìm người giúp việc nữa.


Thời gian vẫn còn sớm, Trì Yên không vội nấu cơm, cầm túi to Bạch Lộ đưa cho cô đi vào phòng tắm.


Dựa theo hướng dẫn kiểm tra mấy lần, kết quả đều là âm tính.


Giữa các ngón tay của Trì Yên đổ không ít mồ hôi, hơi dính, cô xoa xoa ngón tay, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, yên tâm đi rửa tay.


Dưới vòi nước, nước lạnh cọ rửa từng ngón tay, Trì Yên còn chưa rửa tay xong, bụng dưới đã truyền đến một trận quặn đau.


Quen thuộc mà dữ dội.


Trước kia Trì Yên rất chán ghét loại phản ứng sinh lý này, cho rằng điều này hơi phản nhân loại, lần này lại như chưa từng sung sướng như hiện giờ.


Vốn cô không thật sự yên tâm lắm, đã nghĩ tới lén lút đi bệnh viện kiểm tra, lần này tốt rồi, không cần đi bệnh viện.


Trì Yên lập tức rút tay dưới làn nước về, tắt vòi nước, cầm khăn lông lau tay.


Hết cách rồi, cô thật sự chưa muốn sinh con.


Ít nhất bây giờ không phải là thời điểm sinh con.


Trì Yên vui vẻ, sau đó khôi phục trạng thái suy yếu mỗi lần dì cả đến thăm.


Uống mấy ly nước đường đỏ, Trì Yên chạy đi toilet mấy lần, thật sự không dám tiếp tục uống nữa, ôm gối đặt lên bụng nằm lỳ trên giường, cầm di động để ở đầu giường bắt đầu tìm kiếm phim ảnh.


Tìm kiếm đến hơn 8 giờ tối, Weibo của Trì Yên rung lên.


Là Lục Cận Thanh gửi tới một dãy số điện thoại.


Trì Yên còn tưởng của anh ta, vốn muốn hỏi một chút xem anh ta định làm gì, đầu kia ngay sau đó giải thích: ( Số điện thoại cá nhân của chị Khương Vận, chị dâu lưu lại đi. )


Trì Yên sợ lát nữa cô quên, ngay lập tức lưu số vào danh bạ.


Đầu kia cũng yên tĩnh.


Trì Yên rảnh rỗi nhàm chán, phim cũng lười tìm, tìm kiếm Weibo của Đỗ Vũ Nhu.


Trước đó Lục Cận Thanh tag hai người bọn cô vào, có lẽ Đỗ Vũ Nhu nhờ đó nổi lên, bây giờ fan của cô ta đã cao hơn cô không ít.


Trì Yên vào Weibo của cô ta, sau đó nhìn phần giới thiệu.


Nữ chính « Nhiếp hồn ».


Trì Yên từng nghe nói đến bộ phim này, được sáng tác bởi một IP nổi tiếng mấy năm gần đây, bởi vì sửa đổi từ tiểu thuyết bí ẩn nên chắc chắn sẽ có sức hút, nổi tiếng hơn bộ phim thần tượng cô đóng nhiều.


Hình như bộ phim này sẽ được quay trong hai tháng tới, những diễn viên chính đã chọn xong, thời gian trước đã trở thành tin hot.


Nhưng Trì Yên không quá chú ý.


Cô chỉ biết Lục Chi Nhiên nhận vai nam số 2, nam chính là một ảnh đế nhiều năm.


Chắc hẳn bởi vì vấn đề lịch trình nên thời gian quay phim mới lùi lại mấy ngày.


Trì Yên tìm kiếm tiểu thuyết « Nhiếp hồn ».


Nguyên tác không có nhiều phần diễn cho nữ, vậy nên nói Đỗ Vũ Nhu là nữ chính, nhưng phần diễn chỉ tương đương với nữ số 3 trong các bộ phim khác.


Nhưng cho dù là như vậy, vẫn gây sự chú ý đến nhiều người.


Trì Yên chống cằm nghĩ, Đỗ Vũ Nhu nhận vai nữ chính này, có phải bởi vì được MIA dựa vào cách nào đó lấy được không?


Không nghĩ ra.


Có vẻ như lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, nhưng lại cảm thấy không có gì không đúng.


Trì Yên lắc lắc đầu, thoát khỏi Weibo.


Còn mấy phút nữa sẽ đến 8 rưỡi.


Buổi tối Trì Yên chưa ăn cơm, cô không muốn ăn, nhưng sợ kéo dài sẽ bị bệnh đau dạ dày, chỉ có thể chậm rì rì đi xuống tầng nấu cơm.


Đầu mùa hè, cô còn dán miếng dán giữ nhiệt lên bụng.


Không biết do tác dụng của miếng dán hay do thể chất của cô bây giờ tốt hơn trước mà lúc này không quá đau.


Phòng khách tầng 1 yên tĩnh vắng vẻ.


Trì Yên mở cửa tủ lạnh, đối mặt với tủ lạnh gần như trống không hồi lâu, rốt cuộc không chịu nổi khí lạnh rờn rợn đập thẳng vào mặt mới giơ tay đóng sập cửa tủ.


Cửa tủ lạnh bị cô đóng kín.


Có người mở cửa.


Trì Yên còn tưởng cô nghe lầm, quay đầu nhìn sang, đúng lúc nhìn thấy anh hơi cúi đầu đổi dép.


"Đợi chút."


Anh ngẩng đầu nhìn cô.


"Khương Dịch, anh uống rượu không?"


"Không, sao thế?"


Khương Dịch đứng chỗ ánh sáng yếu, anh không đổi dép nữa, đi vài bước đến chỗ sáng hơn: "Ăn cơm chưa?"


"Không có thức ăn." Trì Yên chỉ chỉ tủ lạnh: "Chúng ta đi siêu thị đi."


Khương Dịch nâng cổ tay nhìn đồng hồ: "Bây giờ?"


"Nếu anh mệt, tự em có thể đi..."


Trì Yên hơi ngửa đầu nhìn anh: "Chỉ là, bây giờ đêm khuya thanh vắng, có vẻ không an toàn lắm."


Thành phố lớn vào 8 giờ tối, cô nhóc này thế mà không biết xấu hổ nói đêm khuya thanh vắng.


Khương Dịch nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ, khóe môi hơi cong lên.


"Mặc nhiều áo vào, bên ngoài có gió."


Bụng Trì Yên vẫn ấm, cô gật đầu, sau khi lên lầu khoác thêm áo, lúc soi gương thấy không ổn.


Cô như này ra ngoài cùng Khương Dịch, chắc chắn sẽ có người nhận ra.


Mặc dù khả năng rất nhỏ.


Trì Yên vén tóc ngồi

xổm cạnh tủ quần áo, lấy ra bộ tóc giả Bạch Lộ trước kia đưa cho cô.


Là bộ tóc giả ngắn, hơi xoăn, tóc mái cũng mỏng.


Trì Yên chỉnh đầu tóc xong, soi gương, lúc này mới giống thiếu nữ, hài lòng hơn nhiều.


Cô xỏ đôi dép lê chạy xuống lầu.


Anh đưa lưng về phía cô đang đứng uống nước, nghe thấy tiếng động cô xuống lầu, nghiêng đầu nhìn cô một cái.


Dường như anh sững sờ mấy giây, sau đó ho khẽ một tiếng.


Trì Yên sờ sờ bộ tóc ngắn mới của mình, hai tròng mắt sáng rực: "Xấu lắm không?"


Khương Dịch nghĩ Trì Yên giống học sinh cấp Ba chưa thành niên.


Lúc anh mới quen Trì Yên, cô nhóc này để tóc dài, cột cao tóc đuôi ngựa, mỗi khi đi đường mái tóc sau lưng nhẹ nhàng lắc lư.


Từng cái từng cái, có thể khiến tâm tư không sóng không gió của anh đảo lộn.


Lần đầu tiên Khương Dịch nhìn thấy Trì Yên như vậy, anh chớp mắt một cái, cúi người hôn môi cô, nói nhỏ mấy từ: "Đẹp muốn chết."


"..."


Vành tai Trì Yên nóng lên, hận không thể chui trong tủ lạnh yên tĩnh một chút.


Gần biệt thự có một siêu thị lớn, mở cửa 24 giờ.


Lúc Trì Yên cùng Khương Dịch đi vào, bên trong có rất nhiều người, bốn phương tám hướng đều có ánh đèn màu sắc trang nhã, khiến bất luận hàng hóa gì cũng trở nên sang trọng hơn.


Khương Dịch đẩy xe, Trì Yên đi theo bên phải anh, liên tục ném đồ ăn vặt vào trong, ném đến không biết mệt.


Càng ngày càng có không ít người đi qua, cũng may không ai chú ý đến hai người bọn họ.


Đến khu rau củ, Trì Yên nghiêng đầu hỏi Khương Dịch: "Khương... Dịch, anh muốn ăn gì?"


Hai từ "Khương Dịch" bị Trì Yên hạ thấp giọng gọi đến mức không nghe thấy.


Cô không dám lớn tiếng gọi.


Có vẻ Khương Dịch chẳng để tâm, nghiêng đầu nhìn gian hàng khác: "Tùy."


Thế nên Trì Yên thật sự tùy ý, mua tất cả những rau củ cô thích.


Chờ Trì Yên chọn xong quay trở về, thấy Khương Dịch nhìn về phía khác.


Trì Yên nhịn không được cũng thoáng nhìn qua đó.


Cô bị cận, hơn nữa cận nặng hơn Khương Dịch. Khoảng cách xa như vậy, Khương Dịch có thể thấy rõ nhưng Trì Yên nhìn thì hơi mờ.


Trì Yên đặt rau củ vào trong xe đẩy, rồi nheo mắt nhìn.


Bên kia có một nhân viên bán hàng, vừa thấy cô nhìn qua bên đấy liền xuất hiện dáng vẻ hoảng sợ, Trì Yên vẫn chưa thấy rõ, đi lên phía trước để nhìn gần hơn, đột nhiên nghe thấy phía sau anh cúi đầu cười một tiếng.


Ngay sau đó anh cầm cổ tay Trì Yên: "Đừng nhìn."


• 16/02/2018 - 05/07/2018 • 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện