Tiêu Vân Hoàn liên tục suy nghĩ rất nhiều ngày vẫn không nghĩ ra kết quả.
Dựa trên nhận thức nhất quán của mình về hậu cung, hắn cảm thấy Thu thường tại nhất định là có điều giấu giếm, không chừng ở sau lưng hắn nàng đã lén lút làm ra mấy động tác nhỏ. Tuy nhiên khi hắn gọi Huệ tần tới hỏi thì dù thế nào cũng không hỏi ra kết quả.
Hắn còn chưa kịp cảm thấy bực bội, Huệ tần đã mất kiên nhẫn trước.
“Bệ hạ, nếu ngài thật sự cảm thấy nhàm chán, không bằng thưởng cho thần thiếp mấy bồn băng đi.” Huệ tần nói: “Hiện giờ lập hạ đã đến, thời tiết oi bức, thần thiếp ở đâu cũng cảm thấy nóng nực. Lúc này vừa mới vào hạ mà đã nóng như vậy, càng đừng nói tới về sau, bệ hạ bắt thần thiếp chạy tới chạy lui, không bằng thưởng thêm cho thần thiếp mấy bồn băng, để thần thiếp ở Bích Nguyệt Cung an tâm quan sát Thu thường tại, được không?”
Tiêu Vân Hoàn liếc nàng một cái, không nhúc nhích nói: “Số băng theo phân lệ, nàng còn cảm thấy không đủ dùng?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Huệ tần hắc hắc cười một tiếng, ngượng ngùng nói: “Còn không phải là phân lệ quá ít, hoàn toàn không đủ dùng hay sao. Bệ hạ, cho dù ngài không vì thần thiếp thì cũng nên suy nghĩ cho Ngự Miêu.”
“Chuyện này liên quan gì đến Ngự Miêu?”
“Ngự Miêu ở Bích Nguyệt Cung, trên người nó nhiều lông như vậy, chắc hẳn so với thần thiếp thì nó lại càng nóng hơn, thật ra chỗ thần thiếp không vấn đề gì, nhưng bên Thu thường tại lại không giống. Thu thường tại phân vị thấp, số băng được phát vô cùng hữu hạn, đã vài ngày thần thiếp không nhìn thấy Ngự Miêu, nói vậy Ngự Miêu vẫn luôn trốn ở chỗ Thu thường tại không ra, ngay cả thần thiếp còn cảm thấy nóng, càng đừng nói tới Ngự Miêu?” Tròng mắt Huệ tần xoay chuyển, lại nói: “Nếu bệ hạ ngài có thể thưởng thêm mấy bồn băng, thần thiếp mang về nhất định sẽ gọi cả Thu thường tại và Ngự Miêu ra cùng hưởng dụng.”
Tiêu Vân Hoàn như có điều suy tư gật đầu.
Ngón tay hắn gõ mặt bàn, đó là động tác quen thuộc khi hắn tự hỏi.
Huệ tần thấy thế, trước mắt lập tức sáng ngời, trong lòng cảm thấy ngây ngất, chỉ còn chờ hắn gật đầu đồng ý là mình sẽ có một mùa hè mát mẻ.
Băng là đồ vật hiếm, cho dù nàng có tiền trong tay, người của Nội Vụ Phủ cũng không nhất định sẽ bán, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ còn cách xin Hoàng Thượng ban thưởng.
Huệ tần đã làm tốt công tác chuẩn bị tạ ơn, ngón tay gõ mặt bàn dừng lại, nàng đang muốn khom lưng, liền nghe thấy Tiêu Vân Hoàn nói: “Đi xuống đi.”
Huệ tần:???
Huệ tần nhịn không được nhắc nhở nói: “Bệ hạ, băng……”
Tiêu Vân Hoàn lạnh lùng liếc mắt nhìn nàng một cái, câu nói còn dư lại trong cổ họng lập tức nghẹn trở về.
Huệ tần trở về với vẻ mặt như đưa đám.
Tiêu Vân Hoàn một mình suy nghĩ, trong đầu nảy ra một chủ ý.
Chân trước Huệ tần vừa mới trở lại Bích Nguyệt Cung, sau lưng Tiêu Vân Hoàn liền theo tới đây, hắn cũng không tìm Huệ tần mà tới tìm Thu Vãn.
Vừa bước vào thiên điện, Tiêu Vân Hoàn liền nhíu mày. Không khí trong phòng và bên ngoài đều oi bức như nhau.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngự Thư Phòng của hắn hiện giờ đã để đầy băng bồn, còn có cung nữ ở phía sau quạt gió, cho nên toàn bộ chính điện đều mát mẻ vô cùng. Tiêu Vân Hoàn một đường tới đây, trên người đã chảy ra vài phần mồ hôi, vốn dĩ còn nghĩ vào trong điện sẽ được mát mẻ một phen, không nghĩ tới sau khi vào thiên điện chẳng những không cảm nhận được sự mát mẻ, thậm chí ở đây so với bên ngoài thì còn nóng hơn vài phần.
Thu Vãn kinh ngạc nhìn hắn: “Bệ hạ, sao ngài lại tới đây?”
Tiêu Vân Hoàn nhíu mày, tầm mắt đảo quanh phòng: “Ngự Miêu đâu?”
“Hôm nay Ngự Miêu vẫn chưa tới.”
Tiêu Vân Hoàn gật đầu, lại nói: “Vậy băng bồn đâu?”
“Băng bồn?” Thu Vãn nghi hoặc.
“Hiện giờ thời tiết nóng bức, lông trên người Ngự Miêu lại nhiều lông như vậy, nàng không bày băng bồn ra, trong phòng này nóng nực như vậy, Ngự Miêu sao có thể qua đây.”
Ngự Miêu Thu Vãn: “……”
Thu Vãn hổ thẹn cúi đầu: “Nơi này của tần thiếp …… không có băng bồn.”
“……”
Thu Vãn lại bổ sung nói: “Tần thiếp cũng không mua nổi băng bồn.”
“……”
“Vậy còn nàng?” Cuối cùng Tiêu Vân Hoàn vẫn hỏi ra vấn đề mình thắc mắc: “Không có băng, sao nàng có thể chịu đựng qua mùa hè?”
“Tần thiếp không sợ nóng, chỉ cần nhẫn nại một chút, mùa hè