Tuy nhiên Thu Vãn không biết, Tình Hương cũng phải mất rất lâu để trấn tĩnh.
Từ tối hôm qua khi bắt đầu phát hiện ra chuyện này, Tình Hương vẫn luôn suy nghĩ cho tới hiện tại thẳng thắn cùng Thu Vãn mới thôi. Trong khoảng thời gian đó, nàng có thể chấp nhận chuyện người biến thành mèo, còn lại là nỗi lo lắng cho thân thể của Thu Vãn.
Hiện giờ lo lắng đã được chứng thực, Tình Hương càng trở nên bình tĩnh.
Ngược lại là Thu Vãn có chút tay chân luống cuống.
“Vốn dĩ nô tỳ còn cảm thấy kỳ quái, gần đây vì sao chủ tử không thích có người ở bên cạnh, mỗi lần chủ tử nghỉ ngơi đều không cho phép mọi người tới gần, hiện tại mới biết thì ra bởi vì chủ tử có thể biến thành mèo.” Loại chuyện này, nhất định không thể để người khác biết được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Lúc trước nô tỳ cũng thắc mắc, Ngự Miêu luôn tới vô ảnh đi vô tung, mỗi lần vừa xuất hiện chính là đi tìm chủ tử, nô tỳ ở ngoài điện đợi rất nhiều ngày, còn tưởng rằng động tác của nô tỳ quá mức rõ ràng, dọa tới Ngự Miêu, mới khiến Ngự Miêu lảng tránh nô tỳ.”
Giọng điệu của Tình Hương có vẻ buồn bực.
Ngược lại là Thu Vãn nghe xong lời nói của Tình Hương, lập tức cảm thấy bất đắc dĩ.
Đến hôm nay nàng mới biết, thế nhưng Tình Hương còn ở bên ngoài chờ Ngự Miêu. Nàng biết Tình Hương thích Ngự Miêu, nhưng lại chưa bao giờ nghe Tình Hương nhắc tới chuyện này.
Nói đến đây, ánh mắt Tình Hương nhìn Thu Vãn chậm rãi thay đổi: “Lại nói tiếp, nếu chủ tử chính là Ngự Miêu, chẳng phải nô tỳ có thể sờ soạng một chút?”
Cả người Thu Vãn lập tức nổi một thân da gà, ánh mắt cảnh giác nhìn Tình Hương.
Tình Hương vội vàng giải thích: “ Ý tứ của nô tỳ chính là, chờ chủ tử biến thành mèo nô tỳ có thể vuốt lông Ngự Miêu, còn có, còn có niết móng vuốt……” Tình Hương giật giật ngón tay, nhớ tới sự tương tác ngắn ngủi với Ngự Miêu trước đó, gương mặt Ngự Miêu bất chợt nhập làm một với gương mặt của chủ tử, khiến nàng không biết nên nói như thế nào.
Dường như….
Dường như nói như thế nào cũng không quá thích hợp. Biết Ngự Miêu là chủ tử, hành động vuốt lông, xoa nắn móng vuốt, hình như có chút dĩ hạ phạm thượng.
Cả người Thu Vãn cũng nổi đầy da gà.
Chủ tớ hai người ăn ý lược bỏ vấn đề này, trao đổi ánh mắt với nhau, sau đó nhanh chóng nuốt câu chuyện ngày hôm nay vào trong bụng.
Lúc này, Tình Hương thật sự cảm nhận được sự mệt mỏi.
Thu Vãn bảo nàng yên tâm nghỉ ngơi, còn mình thì quay lại phòng Huệ tần nương nương.
“Đã trở lại?” Huệ tần liếc mắt nhìn nàng một cái, sau đó lại chuyển về binh thư trên tay: “Giải quyết xong rồi?”
“Nhờ phúc của Huệ tần nương nương, toàn bộ đã được giải quyết.” Thu Vãn vui vẻ nói.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ta cũng chưa làm gì cả.”
“Phải, nếu không có Huệ tần nương nương nhắc nhở, muội cũng không biết hôm nay thân thể Tình Hương không thích hợp đâu.”
Huệ tần lại nhìn nàng, Thu Vãn cười tủm tỉm, vui vẻ giống như vừa giải quyết xong một chuyện quan trọng, xung quanh người tựa như nở đầy hoa tươi.
Huệ tần không nói lời nào thu hồi tầm mắt.
“Đúng rồi, muội biết không? Hoàng Thượng lại lệnh cho ta điều tra một việc.”
“Chuyện gì?”
“Điều tra muội.”
Những bông hoa nở trên người Thu Vãn sợ tới mức lập tức rớt hết cánh, vẻ mặt kinh hoảng nói: “Điều tra muội?!”
“Đúng vậy.” Huệ tần chậm rãi lật sang trang: “Còn phải phái người đến quê hương Thanh Thành của muội để điều tra.”
“Nhưng…… nhưng vì sao phải điều tra muội?!” Thu Vãn hoảng hốt nói: “Trước khi tiến cung, không phải đã điều tra hết rồi sao?”
Phàm là nữ tử vào cung, thân thế nhất định phải trong sạch, ngay từ thời điểm bắt đầu tuyển tú, mười tám đời tổ tông nhà Thu Vãn đều đã bị tra xét, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, không gì có thể che giấu.
Nhưng đang êm đẹp, vì sao lại muốn điều tra nàng?
Thu Vãn lo lắng: “Có phải phụ mẫu muội xảy ra chuyện gì hay không?”
“Đương nhiên không phải.”
“Vậy vì sao?” Thu Vãn nghi hoặc.
Nhìn bộ dáng Huệ tần thảnh thơi, bình tĩnh như vậy, thái độ của Huệ tần đối với nàng cũng bình thường không có gì khác biệt, nhìn thế nào cũng không giống cách nói chuyện với người đang bị hiềm nghi.
“Muội có biết Hoàng Thượng muốn ta điều tra gì về muội hay không?”
“Chuyện gì?”
“Điều tra xem lai lịch tổ tiên nhà muội có dính dáng gì tới yêu quái hay không.”
Thu Vãn: “……”
Thu Vãn thiếu chút nữa hoài nghi mình gặp ảo giác.
“…… Ha?!” Thu Vãn không dám tin tưởng nói: “Yêu quái?!”
“Đúng vậy.” Huệ tần nói: “Ta biết muội đang nghĩ gì, chẳng lẽ đầu óc Hoàng Thượng xảy ra vấn đề, thế nhưng đang êm đẹp lại hoài nghi người là yêu quái.”
“……”
“Trên đời này nào có chuyện quái dị hoang đường như thế, uổng công Hoàng Thượng đọc sách trong Ngự Thư Phòng nhiều năm như vậy, hơn nữa