Editor: Hari
Trong phòng học, các bạn học sôi nổi quay đầu lại.
Vẻ mặt của những đồng đội "Hợp đồng tình yêu %" khác cũng hết sức ngơ ngác, bọn họ ngồi rải rác trong phòng học, duỗi dài cổ nhìn về phía Lâm Kiều, giống một đàn gà đang đợi làm thịt.
Kỳ Kỳ phản ứng đầu tiên: "Nghĩa là sao? Sắm vai nhân vật sao?"
Chu Lệnh ngồi bên cạnh cô nàng phụ họa nói: "Hình như vậy?"
"Thầy giáo vừa nói cái gì vậy, giải bài à?"
Bọn họ sôi nổi cho ý kiến, rồi quay đầu nhìn về phía bảng đen ——
Trên bảng viết:
【Tiểu Minh năm nay 17 tuổi, ở hoa viên Hương Úc tại thành bắc, cậu hôm nay phải đi mua một cây bút, hỏi cải thảo ở chợ rau bao nhiêu tiền một cân?】
Kỳ Kỳ:......
CMN thật chân thực, đây không phải là tôi học tiết toán mà đến đề bài còn đọc không hiểu sao???
Lâm Kiều cũng nghiêng người, sau khi từng câu từng chữ đọc xong đề bài, cô đã hiểu.
Chơi tôi à? Vương Hậu Hùng (một thầy giáo rất pro của Trung) cũng không giải nổi cái bài này có được không:)
Đưa ra thắc mắc hợp lý là quyền lợi của học sinh, khi đi học cô ghét nhất là những giáo viên tư lịch không đủ còn thích nói linh tinh, chính là y hệt như vị thầy giáo trước mặt này!
Sự tức giận bắt đầu ngoi lên từ tim, lan sang tới gan, ánh mắt Lâm Kiều bốc lửa: "Đề bài này không đúng, căn bản không thể giải!"
Thầy dạy toán hừ lạnh một tiếng, thước ê ke lại gõ lên trên mặt bàn: "Cô dám nghi ngờ tôi? Cô cư nhiên dám nghi ngờ tôi? Tốt lắm!" Thầy giáo bước về phía bảng, cầm lấy phấn sột soạt viết xuống một hàng chữ.
【 Ta có x=17, x=10y, suy ra, y=1.7, giá của cải thảo là 1.7 hào một cân. 】
Kỳ Kỳ:......
CMN thật chân thực, đây không phải là tôi đã đọc không hiểu đề bài còn xem không hiểu cách giải sao???
Thầy dạy toán dùng ê ke gõ gõ bục giảng: "Nhìn hiểu không? Đừng có lấy cớ cho việc cô không giải được bài! Tan học đến văn phòng tôi!"
Vừa dứt lời, chuông tan học vui sướng vang lên. Lâm Kiều dưới vẻ mặt nghẹn cười xen lẫn lo lắng của mọi người, không phục mà đi theo thầy giáo rời khỏi phòng học.
Thầy giáo chân trước mới vừa ra khỏi phòng, phía sau trong phòng học liền nổ tung, mấy người Kỳ Kỳ cười ngặt nghẽo thành một đống: "Ai, Lục Chính Đông, bạn gái cậu hiện tại đã bị thầy giáo gọi đi rồi, cậu không lo lắng cho cô ấy sao?"
Lục Chính Đông sửng sốt một chút, dường như chưa kịp phản ứng lại cách xưng hô bạn gái này, hơi chần chừ, mới nhàn nhạt nói: "Không sao, dù sao da mặt cô ấy cũng dày."
Không, sao???
Dù sao da mặt cô ấy cũng dày???
Da, mặt, dày???????
Lâm Kiều trùng hợp đi đến hành lang cách cửa sổ chỗ Lục Chính Đông không xa, nghe thấy lời này, vừa mới giảm được một chút thành kiến lại từ từ dâng lên ——
Tức chết tôi!
Cô hung tợn đi đến phía dưới một chiếc camera treo trên cao, dùng ngón tay chọc chọc vào má mình, nghiêng đầu chỉ cho khán giả toàn quốc xem.
Mỏng, cực kỳ mỏng, xin hãy chú ý!
Thầy dạy toán nghe thấy phía sau không có tiếng bước chân, quay đầu răn dạy: "Làm gì đấy! Nhanh lên xem nào!"
Lâm Kiều vẻ mặt không phục, ngày xưa đi học bị thầy dạy toán mắng, bây giờ đi quay gameshow cũng bị thầy dạy toán mắng! Thầy dạy toán trong thiên hạ này sao đều thích mắng học sinh như vậy chứ???
Cô một đường lầm bầm lầu bầu mà đi vào văn phòng, thầy giáo đang đưa lưng về phía cô, nghe thấy tiếng cô gõ cửa, xoay người đáp một xấp tài liệu lên trên bàn.
Thầy giáo rút ra một tờ trong đó, ghét bỏ vất đến trước mặt Lâm Kiều: "Tự cô xem xem cô thi thành cái dạng gì! Thành tích toán học giảm dần đều, trong lớp còn mộng du???"
Lâm Kiều nhận lấy tờ giấy, ngón tay nắm chặt. Cô cúi đầu nhìn phiếu điểm. Giấy trắng mực đen, phía trên góc trái viết tên của cô, ở giữa là thành tích toán học của cô tháng này: 107, 96, 85, 74......
Cái này đúng thật là giảm dần đều, giống y như cô lúc trước đi học ở trường.
Điều này làm cho cô nhớ tới hồi cấp 3, không thể nào học được toán, đặc biệt là hình học không gian, không thể hiểu nổi tại sao nó không đồng phẳng, rồi lại vì sao mà đồng phẳng, cô thật sự là không thể nghĩ thông, dựa vào đâu người khác có thể trong một phút đã nghĩ ra, còn cô cả tiết ngồi vẽ hình cũng vẽ không xong.
Cô nhăn mũi: "Cái này không thể trách em!"
"Thế này còn không trách cô???"
"Thầy không hiểu, có một số người không thể học được môn toán, chính là trời sinh đã không có dây thần kinh học toán rồi." Cô đã hoàn toàn trở lại bản thân thời cấp 3 ngày ngày bị thầy cô mắng, ngày ngày gân cổ cãi lại.
"Cô xem cô còn vì bản thân yêu sớm mà giảo biện!"
Chuyển biến này quá nhanh, cô một chút cũng chưa kịp phản ứng lại: "Cái gì mà yêu sớm?"
"Cô cùng Lục Chính Đông yêu đương chuyện này ai cũng không ngăn cản, nhưng cô cũng không thể hết lần này tới lần khác ép chúng tôi hạ thấp giới hạn, thành tích giảm ầm ầm như vậy, chắc hẳn trong đầu đều chỉ nghĩ đến yêu đương đi? Tôi nói các cô các cậu trẻ tuổi, đúng là cho một cái thang là muốn lên tận trời, hai cô cậu lúc trước thề thốt với tôi như thế nào? Còn đảm bảo sẽ không ảnh hưởng tới học tập! Hả? Không ảnh hưởng đến học tập như thế này đây hả?"
Lâm Kiều còn đang tức giận: "Ai yêu đương với cậu ta?"
"A! Còn không thừa nhận đúng không? Ngày đó ở rừng cây nhỏ trong trường, a? Ở cái cây thứ hai mươi tám, hai cô cậu làm gì đều có ghi chép lại!" Thầy giáo lại lấy ra một phần tài liệu, chỉ vào một tờ: "Tự mình xem đi!"
Lâm Kiều cầm lấy nhìn thoáng qua, thiếu chút nữa không nhịn được bùng nổ.
【 Học sinh Lâm Kiều, Lục Chính Đông lớp ( 3) trường ta, 9 giờ tối ở cái cây thứ hai mươi tám rừng cây nhỏ trong trường làm ra hành vi cẩu thả, nhận thấy đây là hành vi vi phạm quy định của nhà trường một cách nghiêm trọng, ảnh hưởng tới không khí vườn trường,......, nhân đây phê bình. 】
Cô chỉ vào đoạn "hành vi cẩu thả" cả giận nói: "Đây là có ý tứ gì?"
"Ồ, cái này à," thầy dạy toán chậm rì rì thổi thổi chén trà, bưng lên uống một ngụm, "Hai người ở trong trường học nuôi gà! Bị hiệu trưởng thấy được, nói thực ra đây cũng không phải là chuyện quá lớn, nhưng hai cô cậu thật quá không thành thật......"
"Gà hai người nuôi cư nhiên còn nổi cơn giận! Đuổi theo mổ mông hiệu trưởng, toàn bộ thầy cô, học sinh trong trường đều bị kinh động, đều vây xem hiệu trưởng bị gà đuổi!"
Thầy dạy toán lắc đầu, buông chén trà thở dài một hơi: "Lâm Kiều, thầy quản em là vì muốn tốt cho em, thầy cảm thấy em vẫn còn hy vọng, đừng mỗi ngày đều chỉ lo chìm đắm trong yêu đương. Này, cầm lấy, đây là một phần tài liệu ôn tập thầy đã chỉnh lý cho em, em mang về nghiêm túc ôn tập, cẩn thận ngẫm lại lời nói của thầy, nghĩ xem có phải có lý không?"
Lâm Kiều cầm tài liệu đi ra khỏi văn phòng. Cô đứng ở hành lang, từ trong tập tài liệu lấy ra một tấm thiệp nhỏ, đặt ở dưới ánh đèn nhìn kỹ.
【 Hế lô! Là chú ngỗng may mắn nào lấy được tấm thiệp này đây [ trái tim ]
"Hợp đồng tình yêu %" trạm thứ nhất, vườn trường, mở màn ~
Hãy để cho các cô, các chú, các bác trung niên thể nghiệm tình yêu vườn trường trong sáng thuần khiết của học trò ~
Nhiệm vụ thứ nhất: Trong tiết tự học buổi tối truyền giấy.
Mọi người đều biết, ở trường, luôn có những tờ giấy được truyền như