“Gà trống cao, gài mái béo.
” Bánh bao nhỏ cố gắng giải thích cho các bạn nhỏ sự khác nhau giữa gà trống và gà mái, thật ra chính cậu nhóc cũng không thật sự hiểu rõ, chỉ là lúc ở nhà bà ngoại, thấy bà nuôi gà ở trong sân, nhìn nhiều chính mình ngộ ra thôi.
Tạ Du Du tò mò nói: “Vì sao gà trống cao vậy?” Mặc dù trước đó cô bé bị Luân Luân xí khóc, nhưng tính tình trẻ con, nhớ ăn không nhớ đánh, căn bản sẽ không mang thù.
Bánh bao nhỏ trịnh trọng giải thích, nói: “Gà trống có mũ, mũ nó lớn hơn gà mái, nên nó sẽ cao.
”
Một cậu bé khác 6 tuổi tên Khải Khải, nhìn một đám gà phía xa xa, hỏi: “Mũ là cái gì, khối màu đỏ trên đỉnh đầu kia sao?”
Bánh bao nhỏ gật đầu, “Chính là nó!”
Tiểu Điềm Điềm là một cô nhóc mũm mĩm, năm nay 5 tuổi, rất thích cười, nghe xong lời giải thích của bánh bao nhỏ, rất là cảm khái nói: “Thật lợi hại! Vậy nó đi ngủ phải cởi mũ sao?”
Bánh bao nhỏ híp mắt, cảm thấy các bạn nhỏ này thật ngốc, không biết cái gì cả, cậu nhóc giải thích: “Cái mũ kia mọc ra từ trên đầu nó, không cởi được.
”
Tiểu Điềm Điềm che miệng lại, gật đầu nói: “Mọc từ trên đầu sao, vậy lấy xuống nhất định sẽ rất đau.
”
Một cô bé khác cũng trạc tuổi Tạ Du Du, tên là Triệu Tiêu Kỳ, cô bé nhớ đến một vấn đề khác, nói với bánh bao nhỏ: “Ban nãy em có nói biết vì sao gà mái sẽ sinh trứng gà.
”
Vừa nói đến vấn đề này, mấy đứa trẻ lại làm biểu cảm sùng bái nhìn về phía bánh bao nhỏ.
Cậu nhóc nuốt nuốt nước miếng, gãi gãi đầu, cũng không có ai nói cho cậu biết nha, có điều cậu thông minh, thích tự suy ngẫm, rất nhiều chuyện đều là bản thân tự suy ngẫm ra.
Ngẫm nghĩ, tiểu Luân Luân nói: “Bởi vì gà trống vẫn luôn đuổi theo mấy cô gái mái cắn cắn, chỉ cần gà mái sinh trứng gà, đưa trứng gà cho gà trống vậy sẽ không bị cắn nữa!”
Mấy cô nhóc cậu nhóc bừng tỉnh, biểu cảm thì ra là thế.
Nhưng rất nhanh có người đưa ra nghi vấn.
Tạ Du Du nói: “Nhưng trứng gà đều bị người khác cầm đi nha, cũng không đưa cho gà trống!”
Bánh bao nhỏ nói: “Gà trống không cầm được trứng gà, nên vẫn cứ đi theo cắn gà mái mãi đó!”
Mấy đứa trẻ đồng thời há to miệng.
Tiểu Điềm Điềm tức giận kết luận: “Gà trống thật sự quá xấu xa rồi!!”
Thầy quay phim nâng hai cái máy quay bên cạnh, thiếu chút nữa bị ngôn ngữ trẻ con chọc cho cười chết, thầm nghĩ mấy cô nhóc cậu nhóc mùa này thật sự quá thú vị, đặc biệt là cậu nhóc tên Luân Luân, rõ ràng là một trong những đứa trẻ nhỏ nhất, nhưng lại mơ hồ có dáng vẻ đại ca.
Tề Nhiễm Nhiễm vốn còn lo lắng bánh bao nhỏ không quen lên chương trình, nhưng bây giờ nhìn cậu nhóc ở chung hòa hợp với các bạn nhỏ như vậy, trong lòng nhẹ nhõm hơn rất nhiều, về phần bản thân cô, bọn họ không để ý đến thì không để ý tới đi, cô còn thấy mừng rỡ nhẹ nhõm.
Năm gia đình, cả lớn cả nhỏ đến 15 người, nếu phải tới nông thôn quay hình hai ngày ba đêm, toàn bộ ăn ở đều ở đây, không cần nghĩ cũng biết nhiệm vụ gian khổ, dẫu sao khách mời người này còn xịn xò hơn người kia, lại đều sống an nhàn sung sướng đã quen, tuy rằng có kinh nghiệm ghi hình từ hai mùa trước, nhưng buổi chiều vừa đến thôn, mọi người vẫn có một chút tay chân luống cuống.
Chương trình cố định mời năm gia đình, đứa trẻ là nam hay nữ không có quy định, nhưng tốt nhất chính là nam nữ cân xứng, lần này có ba nữ hai nam, ngoại trừ Tạ Du Du tương đối đá đạo ra, những đứa trẻ khác đều tương đối ngoan hiền, rất nghe lời.
Bố mẹ Tiền Hách và Lý Hân của tiểu Điềm Điềm là người mẫu, hai năm trước Lý Hân có đi diễn tại Victorias Secret, danh tiếng không nhỏ, thật sự rất được hoan nghênh ở giới thời trang.
Bố mẹ Tuyên Mẫn Nhi và Triệu Hạo của Triệu Tiêu Kỳ là vận động viên, anh hùng làm rạng danh nước nhà, quốc dân độ (1) rất cao, sau khi giải nghệ, thỉnh thoảng cũng sẽ lộ mặt tham gia chương trình giải trí.
(1) Độ phổ biến, nổi tiếng trong công chúng.
Bố mẹ Đồ Hạn và Lý Tử Ninh của Khải Khải là diễn viên vũ đạo nổi tiếng, bất kể là trong nước hay ngoài nước đều lấy được không ít giải thưởng.
Tạ ảnh đế thì khỏi phải nói, hiện giờ là nhân vật chạm vào ở bỏng tay nhất giới giải trí.
Từng người một lai lịch không nhỏ, đồ mặc trên người cái này còn lóe sáng hơn cái kia, so sánh với họ, hai người Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu cực kỳ bình thường, căn bản không có tác phẩm nào lấy ra đọ.
Ngay từ đầu gia đình khác cũng sẽ suy đoán nguyên nhân hai người xuất hiện ở đây, có phải có thân phận bối cảnh không thể để ai biết hay không, nhưng đạo diễn Lâm rất thẳng thắn, nói mọi người đừng đoán mò, nguyên nhân căn bản nhất tôi mời bọn họ tham gia chương trình, chỉ là nhìn trúng con của bọn họ, thế thôi.
Hóa ra là cậu nhóc cũng có thể trở thành phụ tá cho bố mẹ!
Mọi người ngũ vị tạp trần nhìn bánh bao nhỏ bên cạnh đang dẫn đầu nói cho mấy đứa trẻ còn lại trải nghiệm về trứng gà, cảm thấy đứa nhỏ này quả thực không giống người thường.
Mỗi một tập chương trình gia đình đều có một vở kịch lớn, đó là phân chia phòng ở, lần này bởi vì là tập đầu tiên, cho nên về phần nhà ở, tổ chương trình cũng không làm khó bọn họ, quả quyết lấy ra một cái hộp, để mọi người rút thăm, ở được nơi tốt hay xấu toàn bộ dựa vào vận khí.
Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu tự nhận vận khí bình thường, bảo bánh bao nhỏ đi rút thăm, bánh bao nhỏ ôm chân mẹ, ngượng ngùng mím môi cười, thẹn thùng lại đáng yêu.
Trong tay đạo diễn cầm năm tấm thẻ, duỗi ra trước mặt bánh bao nhỏ cho cậu nhóc chọn, bánh bao nhỏ hơi do dự một chút, rút tấm ở giữa, sau đó bản thân vội vàng mở tấm thẻ ra nhìn.
Mọi người cười khẽ, đạo diễn hỏi cậu nhóc, “Nhóc con, con nhìn có hiểu không?”
Bánh bao nhỏ nghiêm túc nhìn nửa ngày, phát hiện quả thật mình xem không hiểu, mới đưa tấm thẻ cho mẹ.
Tề Nhiễm Nhiễm vừa mở ra đã thấy, “Viện tử xa hoa giữa núi.
”
Khá lắm nhóc con, bánh bao nhỏ quả nhiên là bật hack, vừa rồi đạo diễn nói phòng ở tốt nhất là căn nhà giữa sườn núi kia.
Sau khi rút thăm xong, Tạ Du Du rút được căn nhà kém nhất, Tạ Thanh chưa nói gì, vẫn làm dáng vẻ vân đạm phong khinh, Hà Mộng thì lại lập tức xị mặt, đó là một căn nhà ngói cũ chưa đến 30 mét vuông, nhà vệ sinh còn ở sát trong sân, để ảnh đế sống an nhàn sung sướng ở, thật sự là quá bẩn thỉu.
Nhưng cũng không có cách nào khác, lúc vào tổ chương trình, đạo diễn đã nói rõ với bọn họ, quy tắc trò chơi là như vậy, điều kiện có tốt có kém, tất cả đều là vì hiệu quả chương trình, một khi vào tổ, mặc kệ là ai, đều được đối xử bình đẳng.
Bên phía tổ chương trình mặc kệ, Hà Mộng muốn nhìn thử xem các gia đình khác thì thế nào, xem ai biết nể mặt Tạ Thanh ở đây, nịnh bợ bọn họ, nhường phòng ở tốt một chút cho bọn họ.
Nhưng mà nhìn một vòng, thế mà chẳng có ai để ý cô ta, Hà Mộng tức giận thiếu chút nữa hộc máu, khổ cho cô ta trước khi vào tổ