Các chị gái các cô trong phòng live:
“Ể??? Sao các bé đáng yêu đều đi hết rồi!! Đừng đi mà… Mau trở lại!!”
“Aaaaaaaa, đừng đi mà, chị còn chưa thơm đủ!!!!”
“Em bị sự dễ thương của Luân Luân làm nổi cả da gà này, bánh bao nhỏ hoàn toàn giỏi trong việc mở mode đáng yêu của emmm!”
“Khuôn mặt trắng trẻo mũm mĩm, mềm mại, muốn véo…”
“Mặc dù vẫn không biết Thẩm Vũ và Hạ Mộc Phong là ai, nhưng em là fans Luân Luân nhaaaaaaa!”
“Lầu trên, có thể đi xem “Đôi bên ngọt ngào” của trang video D, anh Hạ thật sự siêu buồn cười, bọn họ là đôi vợ chồng tương ái tương sát, mỗi ngày đều chọc tức nhau!”
“Xem rồi xem rồi, hai người không lúc nào không chọc tức bôi đen nhau, nhưng lại dễ thương ngoài ý muốn, ha ha ha!”
“Nói thế em cũng muốn đi xem thử.
”
“Còn có người nhớ rõ đây là phòng live về mốt của chị đẹp Lý không vậy? Làm sao mà nói hoài người không liên quan vậy??”
“Không phải còn chưa bắt đầu phát sóng trực tiếp sao? Tùy tiện tâm sự một chút cũng không được hả?”
“Ha ha ha, bị nhóm bánh bao dẫn lệch đường rồi.
”
“Hân Hân mau trở lại đi…”
Di động trên bàn trà, tin nhắn để lại trên màn hình vẫn luôn chạy đều, nhưng ở màn ảnh từ đầu đến cuối là sofa bằng gỗ không có một ai ngồi, sofa có hơi cũ, tay vịn cùng lưng ghế đều tróc sơn, lại phối hợp với vách tường đen lác đác đốm vàng, nhìn qua có chút thê lương.
Lý Hân dẫn Hà Mộng vào nhà, nghĩ đến trên tường có một cái máy quay đối diện sofa, bèn không đi qua, cùng Hà Mộng ngồi vào ghế mây thấp bên cạnh.
Ý định của Hà Mộng tất nhiên là muốn nói chuyện Thẩm Vũ, nhưng lúc này cũng không nóng vội, muốn trước tiên tìm chủ đề nói chuyện với Lý Hân, cô nhìn giá đỡ điện thoại trên bàn trà, bởi vì ngồi nghiêng, cũng không nhìn thấy màn hình di động, thuận miệng hỏi: “Cô đang xem video hả?”
Lý Hân lắc đầu, cười nói: “Không phải, nghĩ đợi lát nữa phát sóng trực tiếp, dù sao cũng nhàn rỗi.
”
Hà Mộng mím môi cười, “Cô cũng là người không chịu được nhàn rỗi.
”
Nói xong cô ta ngẩng đầu nhìn cách sắp xếp bố cực trong phòng, cảm khái nói: “Phòng này của cô tốt hơn bên tôi nhiều, sạch sẽ rộng rãi, còn có hướng mặt trời, cô chưa đi chỗ tôi bên kia, có thể không biết, chỗ tôi ở là nhà ngói thấp bé, nhỏ hẹp ẩm ướt, cửa sổ nhỏ đến bất thường, cũng làm khó cho chương trình có thể tìm được phòng ở như vậy, bây giờ còn có ai ở nhà như thế??”
“Chương trình như vậy mới đáng xem một chút, cả nhà Tạ ảnh đế ở nhà nhỏ, chắc chắn rất nhiều người muốn xem.
” Lý Hân cười trấn an cô ta.
“Kiểu nhà này một ngày tôi cũng không ở nổi, cảm giác đi vào, không khí đều mùi thối, tối hôm qua suốt đêm tôi ngủ không ngon, cô nói xem đạo diễn để con trai Thẩm Vũ rút thăm đầu tiên, có phải cố ý hay không? Có phải đã định trước muốn cho bọn họ căn nhà xa hoa nhất?” Hà Mộng càng nói sắc mặt càng kém, dáng vẻ cực kỳ ghét bỏ.
Lý Hân hơi nhăn mày lại, ngẫm nghĩ, nói: “Nếu thật sự muốn quan tâm đặc biệt ai, với địa vị của Tạ ảnh đế nhà cô, cũng nên nghĩ đến các người trước mới đúng, không có đạo lý quan tâm đến bọn họ đâu, hẳn là cô suy nghĩ nhiều rồi.
”
Hà Mộng thấy cô lại có ý muốn nói chuyện giúp Thẩm Vũ một chút, trong lòng có hơi không vui, nhưng ngoài mặt cũng không biểu hiện, nói: “Ai biết nhà cô ta có phải sử dụng thủ đoạn gì không, cô ngẫm lại xem, một chương trình trọng điểm như vậy, sao lại muốn mời hai nhân vật nhỏ đến tuyến mười tám cũng chả đến, đây không phải là cứng rắn kéo thấp tiêu chuẩn của chương trình sao?”
Trên mặt Lý Hân vẫn treo nụ cười như cũ, trong lòng lại có hơi mất kiên nhẫn, trước khi quay chương trình, cô hoàn toàn không biết Thẩm Vũ, ấn tượng đối với cô ấy, đều đến từ câu nói của Hà Mộng, cái gì mà không coi ai ra gì, kiêu ngạo ngang ngược, có chút danh tiếng hất mặt lên tận trời.
Nhưng trải qua chuyện ngoài ý muốn ngày hôm qua ở ruộng rau, Lý Hân có mấy cái nhìn mới về Thẩm Vũ.
Thẩm Vũ đối xử với người khác có chút lạnh nhạt, nhưng dù sao cũng là ngày đầu tiên tiếp xúc, trước đó không quen biết, lạnh nhạt chút cũng rất bình thường, càng huống chi mấy cô bên này cũng hầu như không quen biết gì, bí mật bị Hà Mộng kích động, âm thầm xa lánh Thẩm Vũ, điều này hẳn là Thẩm Vũ cũng ý thức được, cho nên ngoại trừ chào hỏi, cũng không cố gắng giao lưu với bọn họ.
Cho dù như vậy, khi Lý Hân gặp phải phiền phức, Thẩm Vũ vẫn sẵn lòng ra tay giúp đỡ, chỉ cần điều này, cũng có thể nhìn ra thật ra Thẩm Vũ cũng không phải người khiến người ta ghét như lời Hà Mộng nói.
Lý Hân là người bình thường có năng lực suy xét, cũng không ngốc, trăm nghe không bằng một thấy, cô tự có phán đoán của mình, so với sự bình tĩnh điềm đạm của Thẩm Vũ, động tác nhỏ liên tục của Hà Mộng trái lại có chút mất giá, cho dù trước kia bọn họ có mâu thuẫn lớn thế nào, cũng nên tạm thời buông xuống mới đúng, đã cầm tiền của tổ chương trình, thì nên dụng tâm hoàn thành chương trình, mà không phải là mang ân oán cá nhân vào trong đó.
Nghĩ như vậy, sắc mặt Lý Hân trở nên nghiêm túc, nói: “Hà Mộng, lời này của cô tôi không đồng ý lắm đâu, cho dù giới giải trí có chia tuyến một tuyến mười tám, nhưng con người là bình đẳng, tuyến một có tư cách tham gia chương trình tốt, vì sao tuyến mười tám không thể tham gia, rất nhiều nghệ sĩ tuyến mười tám, thường chỉ cần gặp được một cơ hội mà thôi, nói không chừng ngày nào đó bọn họ sẽ từ tuyến mười tám thành tuyến một đấy.
”
Hà Mộng ngẩn người, không ngờ Lý Hân không chỉ không có cùng chung kẻ thù với cô ta, còn phản bác lại lời cô ta nói, cô ta sắp xếp lại suy nghĩ, cười nói: “Xem cô kìa, sao lại tức giận rồi, bỏ đi bỏ đi, coi như tôi chưa nói gì, quả thực tôi và Thẩm Vũ không hợp nhau, nguyên nhân xảy ra chuyện đó, tôi cũng đã nói với cô, lần đó quay tuyên truyền chương trình, tôi với cô ta ở trong nhà vệ sinh có chút xích mích nhỏ, cô ta lại có thể chỉ vào mũi mắng tôi, giống như mụ đàn bà đánh đá vậy, lúc đó tôi cũng sợ ngây người, cô nói cô ta không nổi thì thôi đu, tích cách lại còn xấu như vậy, khiến người khác sao mà nhìn nổi.
”
Trước đó Lý Hân đã từng nghe Hà Mộng nói điều này, cũng là ấn tượng đầu nhớ lâu, cho rằng Thẩm Vũ là người phụ nữ đanh đá, nhưng hôm nay nghe câu từ Hà Mộng nói lần nữa, đã dễ dàng phát hiện ra vấn đề trong đó, “Hai người có thể xảy ra xích mích gì?”
Ánh mắt Hà Mộng có chút né tránh, cười gượng nói: “Tôi có thể xảy ra xích mích gì với cô ta chứ, còn không phải là cô ta quá kiêu ngạo, tôi thấy không vừa mắt, nói nhiều thêm mấy câu mà thôi, kết quả cô ta giống như bị điên vậy, hung hăng mắng tôi.
”
Lý Hân nhíu mày, im lặng một lát, mới nói: “Tôi không phải đương sự, không biết lúc ấy xảy ra chuyện gì, cho nên khó có có thể đánh giá được, nói cho cùng, đây là việc riêng giữa cô và cô ấy.
”
Sắc mặt Hà Mộng khó coi, nụ cười càng thêm cứng