Thời gian nghỉ giữa trưa rất nhanh đã kết thúc, có nhân viên công tác đến thông báo cho các mẹ và các con đến tập hợp ở sân phơi thóc lớn nhất trong thôn, buổi chiều có phân đoạn trò chơi phải ghi hình.
Tề Nhiễm Nhiễm ngồi trước gương trang điểm đơn giản, tuy rằng tổ chương trình cũng có chuyên viên trang điểm, nhưng đây không phải là ở đoàn làm phim, không yêu cầu trang điểm, cô vẫn có thói quen tự trang điểm cho mình.
Bạn bè của bánh bao nhỏ đã rời đi, cậu nhóc dựa bên cạnh Tề Nhiễm Nhiễm, ôm bình nước yên tĩnh uống nước, mắt to sáng ngời lại trong veo, mang theo ý cười nhìn mẹ trong gương.
Tề Nhiễm Nhiễm buồn cười xoay người đối mặt với cậu, duỗi tay véo má bánh bao của bé, hỏi: “Nhìn gì thế hả?”
Bánh bao nhỏ cười hì hì, “Nhìn mẹ ạ.
”
Tề Nhiễm Nhiễm đương nhiên biết cậu nhóc này đang nhìn cô, nhưng vừa rồi nhìn cậu bé cắn ống hút mím môi cười thật sự rất đáng yêu, cô không nhịn được muốn trêu chọc một chút.
Thế là làm bộ rất nghiêm túc hỏi cậu: “Vậy con cảm thấy mẹ xinh đẹp không?”
Bánh bao nhỏ buông ống hút ra, ngẩng đầu nhìn kỹ mẹ rồi nói: “Bố nói, mẹ là người xinh đẹp nhất.
”
Tề Nhiễm Nhiễm: ???
Nà ní?
Bố nói cô là người xinh đẹp nhất?
Mỗi ngày đều chọc cô tức chết lại có thể nói với bánh bao nhỏ cô xinh đẹp nhất? Anh điên rồi sao?
“Bố nói mẹ xinh đẹp nhất? Tề Nhiễm Nhiễm không thể tin nổi hỏi lại bánh bao, “Thật sự là bố nói?”
Luân Luân gật gật đầu, “Đúng ạ.
”
Tề Nhiễm Nhiễm: “Bố con nói khi nào?”
Luân Luân lại cắn ống hút của bình bước, ngẫm nghĩ nói: “Buổi sáng ạ.
”
Tề Nhiễm Nhiễm: …
Sao đột nhiên lại nói với bánh bao cô xinh đẹp, chẳng lẽ có âm mưu gì đó?
Có điều trước khi xuyên đến đây, Hạ Chiêu từng muốn quy tắc ngầm với cô, chắc là từ đầu đã nhìn trúng nhan sắc của cô, chẳng lẽ thời gian dài như vậy, anh còn chưa hết lòng gian trá??
Tề Nhiễm Nhiễm bĩu môi, quyết định phải tăng cường đề phòng mới được, bây giờ sách lược của cô đối với Hạ Chiêu chính là binh đến tướng chặn nước đến đất ngăn, không chủ động gây rối, còn phải đề phòng anh gây rối.
Cô xoa nhẹ mái tóc mềm mại xõa tung của bánh bao, híp mắt nhìn cậu nhóc, sau đó lấy gôm xịt tóc, thuận tay tạo kiểu tóc đẹp trai cho cậu.
“Đẹp!” Tề Nhiễm Nhiễm cười tủm tỉm khen một câu.
Bánh bao kiễng chân lên nhìn mình trong gương, lại giơ tay sờ sờ má tóc có hơi nhọn đầu, hơi ngượng ngùng cười hì hì.
Bánh bao ngửi ngửi mùi hương trên tay, nói: “Thơm quá, ngày mai con vẫn muốn làm như vậy!”
Tề Nhiễm Nhiễm cười to: “Nhóc đỏm dáng!”
Sau khi chuẩn bị xong, Tề Nhiễm Nhiễm lại thay một bộ quần áo cho bánh bao, áo phông trắng rộng rãi, quần jean cũ tám phần, sneaker trắng, phối hợp với mũ lưỡi trai, ăn mặc đơn giản nhưng bánh bao mặc lên lại cực kỳ đẹp mắt.
Chờ mặc chỉnh tề, hai người tay trong tay ra ngoài.
Đi xuống sườn núi, dọc theo đường xi măng vào trong thôn, lúc đi qua đầu con ngõ nào đó, Tề Nhiễm Nhiễm ngoài ý muốn thấy Lý Hân đang hồn bay phách lạc.
Chỉ thấy cô ấy sắc mặt tái nhợt, biểu cảm hoảng hốt, dáng vẻ vô cùng bi thảm, giống như trời sập, vừa vặn rơi trúng đầu cô ấy vậy.
Nhớ đến hai người cũng có chút tình cảm quan tâm nhau, Tề Nhiễm Nhiễm chủ động đi qua chào hỏi với cô ấy, “Chị Hân, chị sao vậy? Thân thể không thoải mái sao?”
Tề Nhiễm Nhiễm nói xong đi qua đỡ lấy Lý Hân, lại nói: “Còn có thể kiên trì không? Có muốn em gọi bác sĩ của chương trình đến không.
”
Lý Hân lắc đầu, nói: “Chị không sao.
”
Trong lòng lại cười khổ, sao có thể không sao được, chuyện lớn đến vậy.
Tề Nhiễm Nhiễm thấy dáng vẻ này của cô ấy, cũng không truy hỏi, chỉ nói: “Em đỡ chị đi?”
Bánh bao nhỏ ngẩng đầu nhìn Lý Hân, hỏi: “Cô bệnh ạ? Bị bệnh phải uống nhiều nước đấy ạ.
”
Trên khuôn mặt tái nhợt của Lý Hân có ý cười, nhưng ngay sau đó lại bị sự lo lắng dày đặc che phủ.
Cô ấy nhìn Luân Luân ngoan ngoãn, lại nhìn Tề Nhiễm Nhiễm dịu dàng xinh đẹp, nghĩ thầm trong chuyện này, Thẩm Vũ cũng bị liên lụy, cô có nên nói với Thẩm Vũ?
Có điều trên Weibo có khả năng đã bùng nổ rồi, trước tiên nói chuyện này cho Thẩm Vũ biết, chắc là không sao đâu, chuyện này cũng không giấu được.
Vừa nghĩ như vậy, Lý Hân bèn quyết đoán tắt micro trên người, lại nói với hai thợ quay phim là có chuyện riêng muốn nói với Thẩm Vũ, bảo bọn họ tạm thời đừng quay.
Chờ sau khi thợ quay phim đi rồi, lại xác định Tề Nhiễm Nhiễm và bánh bao cũng tắt micro trên người, Lý Hân mới hít thở sâu, kể chuyện náo loạn lúc livestream ban nãy cho Tề Nhiễm Nhiễm.
Tề Nhiễm Nhiễm nghe xong trợn mắt há mồm, mãi lâu sau mới hiểu rõ: “Ý chị là, lúc Hà Mộng đang nói xấu em, bị live truyền ra ngoài?”
Quả, dưa, này, lớn, quá!
Lý Hân nhìn kỹ sắc mặt Tề Nhiễm Nhiễm, không nhìn ra nguyên do gì, cười gượng nói: “Chị cũng không biết làm sao, rõ ràng đã rời khỏi phòng live rồi, kết quả đột nhiên lại đi vào.
”
“Không phải chị vừa nói mấy đứa nhóc đi vào nhà chị sao, rất có thể là bọn trẻ ấn lung tung nên đi vào được.
”
Lý Hân nghe xong, chợt bừng tỉnh.
Tề Nhiễm Nhiễm cân nhắc tính nghiêm trọng của chuyện này, nói với Lý Hân: “Chuyện này chị không thể giấu được, chị mau chóng tìm Hà Mộng, còn có đạo diễn nữa, nói rõ chuyện này càng sớm càng tốt, như vậy sự oán trách của Hà Mộng với chị mới bớt một chút, có điều tốt nhất chị đừng một mình đi nói với Hà Mộng.
”
Ngẫm nghĩ, cô lại nói: “Chờ lát nữa phần chơi game chắc hẳn chừng một tiếng, đến lúc đó mấy người đàn ông cũng về rồi, chị tập hợp mấy người trong cuộc lại rồi hãy nói, đến lúc đó nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng có chồng chị che chở cho chị.
”
Lý Hân ngẫm lại cũng đúng, chuyện lớn như vậy, nếu như cô ấy trực tiếp nói với Hà Mộng, cô ta chắc chắn sẽ ra tay xé cô trước tiên, nghĩ thôi đã kinh khủng, vẫn nên đợi bố bọn nhỏ trở về, mới có người trông cậy.
“Cứ làm vậy đi.
” Lý Hân nói.
Bởi vì có cuộc nói chuyện này, lúc này trong lòng cô ấy cũng không còn hoảng hốt, sắc mặt không còn tái nhợt, còn thúc giục Tề Nhiễm Nhiễm đi nhanh chút, mau đến sân tập hợp.
Tề Nhiễm Nhiễm chỉ đành nắm tay bánh bao nhỏ cùng cô ấy hướng về phía sân phơi thóc, trong nháy mắt cúi đầu, ánh mắt lóe lên tia sáng.
Nếu như lúc này người Lý Hân chạm mặt là Hà Mộng, chắc chắn