Lời này vừa nghe chính là đến gây sự, ghét bỏ Tề Nhiễm Nhiễm là tuyến mười tám không có danh tiếng, không có tài lực.
Từ điều này có thể nhìn ra Ôn Dĩ Huyễn và Hà Mộng xem như là cùng một loại người, đều là kẻ nịnh hót chê nghèo thích giàu.
Chỉ có điều sao cô ta có thể khẳng định Tề Nhiễm Nhiễm diễn không ra được? Ngộ nhỡ Tề Nhiễm Nhiễm diễn ra được, không phải cô ta sẽ bị vả mặt sao?
Ôn Dĩ Huyễn tự nhận mình nói nhỏ, thật ra toàn bộ mọi người trong phòng hội nghị đều có thể nghe thấy.
Hiển nhiên Hạ Chiêu cũng nghe thấy, người trong lòng bị chế giễu, dĩ nhiên là anh khó chịu, trước tiên muốn đứng lên nói chuyện lại bị Tề Nhiễm Nhiễm kéo lấy, cô giương mắt ý bảo anh bình tĩnh đừng nóng nảy.
Bọn họ là người Tạ Thanh tiến cử, còn chưa bắt đầu casting đã gây chuyện, sẽ khiến Tạ Thanh mất mặt, hơn nữa cũng sẽ lộ vẻ rất mất giá.
Hạ Chiêu nhíu mày, tuy rằng đã áp chế lửa giận xuống nhưng trong lòng vẫn rất khó chịu.
Nếu đổi lại trước kia, có người dám kiêu ngạo như vậy ở trước mặt anh, vậy chỉ có kết cục bị phong sát (1) thôi.
(1) Trường hợp một minh tinh bị một cá nhân, cơ quan, tổ chức dùng quyền lực không cho phép xuất hiện trên các chương trình, phim ảnh, cắt đứt mọi hoạt động của minh tinh đó trong làng giải trí.
Giờ khắc này, quyết tâm kiếm tiền của Hạ Chiêu càng thêm kiên định.
Chỉ cần có tiền, có tài nguyên, bọn họ có thể dễ dàng giẫm những người không hiểu chuyện này dưới chân.
Không thể nổi cáu, vậy âm dương quái khí (2) cũng là thế mạnh của Hạ Chiêu, chỉ thấy anh cong khóe miệng, giọng điệu lạnh lùng nói: “Chân ngắn còn mặc váy dài, quần áo nổi tiếng cao quý nữa cũng không cứu vớt được những người 3m bẻ đôi tứ chi ngắn tũn.”
(2) Những người lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời nói, thái độ không tốt, đá xoáy, khiến người khác đoán không ra.
Lúc này phụ nữ mặc váy ở hiện trường chỉ có hai người, Ôn Dĩ Huyễn cùng trợ lý của cô ta, mà một thân hàng hiệu, cũng chỉ có một mình Ôn Dĩ Huyễn.
Cho nên sau khi nghe được câu nói mát của Hạ Chiêu, ánh mắt mấy người trong đoàn đội (3) của bọn họ tất nhiên là rơi trên người Ôn Dĩ Huyễn.
(3) Ekip của minh tinh, nhóm người đứng sau trợ giúp cho minh tinh, phụ trách lên kế hoạch tuyên truyền cho minh tinh và tác phẩm phim ảnh,...!Đoàn đội mạnh thậm chí có thể mang về tài nguyên cho minh tinh.
Nghe Hạ Chiêu nói như vậy, mọi người mới phát hiện, bộ quần áo Ôn Dĩ Huyễn mặc hôm nay đúng là chẳng ra làm sao.
Mặc dù toàn là hàng hiệu, nhưng lại thể hiện rõ ràng khuyết điểm trong tỉ lệ vóc dáng của cô ta.
3m bẻ đôi tứ chi ngắn tũn!
Đối với phụ nữ thích ăn diện mà nói, đây tuyệt đối là hình dung từ cực kỳ ác độc.
Bởi vì không phải là thông cáo chính thức, bộ quần áo hôm nay là Ôn Dĩ Huyễn tự mình phối đồ, bên trong áo khoác cao bồi là váy dài đến mắt cá chân, lại phối hợp với trang sức tạo mẫu phức tạp, chân đi đôi giày đế cao, nhìn tổng thể có chút kỳ lạ, tạo hình này của cô ta cũng không phải kiểu tiểu thư được nuông chiều đi, càng giống như thanh niên phản nghịch.
Tuổi Ôn Dĩ Huyễn vẫn không tính là lớn, bị mọi người dùng ánh mắt đánh giá nhìn nhìn, trong lúc nhất thời sắc mặt đỏ ửng, vừa thẹn vừa giận, thiếu chút nữa chửi ầm lên với Hạ Chiêu.
Thế nhưng lúc đối phương nói lời này, cũng không điểm mặt gọi tên, bây giờ cô ta đi mắng Hạ Chiêu, khác gì thừa nhận người anh nói là mình.
Tức chết còn không thể mắng chửi người, sắc mặt Ôn Dĩ Huyễn cũng sắp nghẹn đến trắng xanh.
Bên này Tề Nhiễm Nhiễm buồn cười nhìn về phía Hạ Chiêu.
Hạ Chiêu mắng xong trong lòng thoải mái hơn một chút, khuôn mặt cũng mang theo ý cười nhìn cô, thấp giọng nói bên tai cô: “Vợ của anh, chỉ anh có thể bắt nạt.”
Tề Nhiễm Nhiễm trợn mắt, “Ai là vợ của anh, ai?!”
Hạ Chiêu đắc ý, “Em.”
Tề Nhiễm Nhiễm nói: “Em cũng không cam lòng bị anh bắt nạt đâu.”
Hạ Chiêu lập tức thuận theo lời cô nói: “Chỉ cần không bắt nạt em, em có thể làm vợ anh rồi?”
Tề Nhiễm Nhiễm: …
Lại bị anh dẫn vào tròng, người này thật sự quá gian trá!
Hai người đang thì thầm nói chuyện, đạo diễn Kha đã dẫn theo mấy người giữ vai trò quan trọng trong đoàn làm phim, Tạ Thanh cũng ở giữa bọn họ.
Sau khi tiến vào rõ ràng phát hiện không khí không đúng lắm, Tạ Thanh bèn nhìn qua phía bên Tề Nhiễm Nhiễm, Tề Nhiễm Nhiễm lắc đầu, ý bảo anh không có chuyện gì.
Đạo diễn Kha không phải là người dây dưa lòng vòng, vừa vào trong đã gọi hai người diễn thử đến trước mặt, hỏi hai người trước đó đã xem qua kịch bản phát trước đó chưa, hai người tất nhiên nói đã xem rồi.
Đạo diễn Kha cũng không bảo bọn họ lập tức diễn thử, mà bảo bọn họ nói một chút lý giải của mình với nhân vật, “Trước tiên nói một chút về suy nghĩ của hai người, đối với nhân vật Tề Nhiễm Nhiễm này cảm thấy thế nào.”
Mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, cũng tiếp nhận sự thật cuộc sống bản thân đã từng trải qua cũng là một kịch bản, nhưng nghe người khác nhắc đến tên của mình, Tề Nhiễm Nhiễm vẫn có một cảm giác hư ảo kỳ lạ.
“Hai người ai nói trước?” Đạo diễn Kha nhìn hai người hỏi.
Thật ra nhìn từ vẻ ngoài, bản thân đạo diễn Kha nghiêng về Thẩm Vũ mà Tạ Thanh đề cử.
Bất kể là diện mạo, thân hình, tuổi tác, mọi mặt đều rất sát với thiết lập nhân vật Tề Nhiễm Nhiễm, hơn nữa nghe Tạ Thanh nói, kỹ năng diễn xuất của Thẩm Vũ cực kỳ tốt, ngay cả ảnh đế như Tạ Thanh cũng có thể bị cô ấy dẫn dắt cảm xúc.
Đạo diễn Kha rất tín nhiệm Tạ Thanh, biết anh xưa nay đều không bịa chuyện, anh nói tốt vậy chắc chắn là tốt rồi.
Mà Ôn Dĩ Huyễn này, trước đó cô cũng từng diễn phim của đạo diễn Kha.
Mặc dù chỉ là một vai phụ nhỏ, nhưng đạo diễn Kha cũng coi như là có ấn tượng sâu sắc với cô.
Không phải kỹ năng diễn xuất của cô không tốt, ngược lại, Ôn Dĩ Huyễn là người rất có thiên phú về mặt diễn xuất, rất nhiều khi, chỉ cần hơi hơi chỉ điểm, cô cũng có thể lĩnh ngộ được.
Chỉ là cô gái này có một điểm rất không tốt chính là thích giọng khách át giọng chủ, thích đoạt diễn.
Làm như vậy, không chỉ không lấy lòng được đạo diễn, ngược lại sẽ khiến đạo diễn không vui.
Ở trong mắt đạo diễn, ở vị trí nào thì nên diễn như thế, vậy mới là diễn viên đúng chuẩn.
Lúc này đạo diễn Kha có câu hỏi, hai người tất nhiên muốn trả lời.
Tề Nhiễm Nhiễm có ý muốn thể hiện, nhưng cũng muốn làm ra điệu bộ nhường nhịn, nhìn về phía Ôn Dĩ Huyễn, nói: “Cô nói trước không?”
Ôn Dĩ Huyễn vẻ mặt không vui, nâng cằm lên nói, “Cô trước.” Cô ta muốn xem xem Thẩm Vũ này có thể có năng lực thế nào, lại không biết ngượng ngùng mà đến cướp vai với cô ta.
Tề Nhiễm Nhiễm không để ý đến cô ta, nói với đạo diễn Kha, “Tề Nhiễm Nhiễm ở trong kịch bản tuy chỉ là vai phụ, đối với nam chính là yêu mà không có được, nhưng ở trong cuộc đời của chính bản thân cô ấy, cô ấy tuyệt đối là nữ chính độc nhất vô nhị.
Nói cô ấy là một cô tiểu thư được nuông chiều, không sai, nhưng thiết lập nhân vật của cô ấy cũng không chỉ là một tiểu thư được nuông chiều.
Cô ấy xinh đẹp, thông minh, độc lập, kỹ năng diễn xuất tốt, nhân duyên cũng tốt, sinh ra ở gia đình giàu có, từ nhỏ nhận được cưng chiều, cho nên cô ấy không biết được sự khó khăn của cuộc sống, có chút bánh bèo ngạo mạn cũng rất bình thường.
Nhưng tâm địa cô ấy không xấu, cho dù sau này tâm cơ tính kế nữ chính, nhưng cũng không hề đuổi cùng giết tận, cuối cùng cũng thành toàn cho nam nữ chính, cho nên tôi cảm thấy đơn thuần định nghĩa là một cô tiểu thư được nuông chiều, cũng không hoàn toàn chuẩn xác.”
Đạo diễn Kha gật đầu, lại hỏi: “Nếu như là cô diễn, cô sẽ chú trọng thể hiện những mặt nào?”
Tề Nhiễm Nhiễm cười: “Xinh đẹp, tự tin, thông minh.”
Tạ Thanh ở bên cạnh nghe thấy trực tiếp gật đầu.
Trước kia anh từng trò chuyện về nhân vật với Thẩm Vũ, bây giờ nghe cô lập luận, ngược lại có vẻ lý giải về nhân vật trước đó của anh có chút hạn hẹp.
Tạ Thanh cảm thấy rất vui mừng, trẻ nhỏ đúng là dễ dạy.
Không giống sự vui mừng của Tạ Thanh, Hạ Chiêu lại mím môi nhịn cười, còn nhịn đến mức cực kỳ vất vả.
Ở góc nhìn của người khác, lời nói của Tề Nhiễm Nhiễm là phân tích rất chuẩn xác đối với nhân vật, nhưng ở trong mắt Hạ Chiêu, đây là Tề Nhiễm Nhiễm đang không biết xấu hổ mà tâng bốc bản thân, khoe khoang bản thân, cái gì mà xinh đẹp tự tin thông minh, khổ cho cô không biết ngượng mà nói ra.
Tề Nhiễm Nhiễm nói xong, lén liếc mắt nhìn về Hạ Chiêu cách đó không xa, dáng vẻ cái tên kia cúi đầu mím môi, vừa nhìn là biết đang nhịn cười, hừ, tốt nhất là có thể cười chết anh đi!
Đạo diễn Kha hài lòng gật đầu: “Không tệ.”
Sau đó, anh nhìn về phía Ôn Dĩ Huyễn muốn nghe cô trình bày.
Trong lòng Ôn Dĩ Huyễn rất xem thường với cách phân tích của Thẩm Vũ, cảm thấy Thẩm Vũ rất giả dối, có chút rất ra vẻ, thẳng thắn tự nhiên không tốt sao? Nhất định phải ăn nói ra vẻ nho nhã như vậy.
Vai phụ là cái gì, sự tồn tại của vai phụ chính là làm nền đó, làm nền cho sự tốt đẹp của nam nữ chính, thuận tiện thúc đẩy tính tiết câu chuyện, đây là sức mệnh của vai phụ.
Ôn Dĩ Huyễn tuổi không lớn, tham gia diễn xuất lại không ít, tự nhận đã nhìn thấu quy luật thiết lập nhân vật trong kịch bản, vì thế rất có tự tin mà nói: “Cũng không phức tạp như vậy, trên kịch bản đã viết thật sự rất kỹ càng tỉ mỉ.
Tề Nhiễm Nhiễm chính là một tiểu thư được nuông chiều nâng niu từ bé, cô ấy có tâm cơ, tính tính xấu, theo đuổi nam chính không được, chuyển qua đi làm khó nữ chính, thiết lập nhân vật như vậy, lại còn có người cảm thấy cô ấy tâm địa không xấu?”
Ôn Dĩ Huyễn nói xong, quay đầu nhìn Tề Nhiễm Nhiễm, khinh thường hừ nhẹ một tiếng.
Biểu cảm của đạo diễn Kha nghiêm túc thêm một chút, hỏi cô ta: “Vậy nếu cô đến diễn Tề Nhiễm Nhiễm, cô sẽ chú trọng thể hiện những mặt nào của cô ấy?”
Ôn Dĩ Huyễn rất tự tin mỉm cười, nói: “Bánh bèo, nặng tâm cơ, không từ thủ đoạn.”
Tề Nhiễm Nhiễm ở bên cạnh nghe xong rất muốn đá Ôn Dĩ Huyễn một cước, nghĩ thầm cô mới không từ thủ đoạn, cả nhà cô đều không từ thủ đoạn! Ai nói tâm cơ thì là người xấu? Ai quy định nữ phụ chính là người xấu? Logic rách gì không biết!
Đạo diễn nghe xong phân tích của Ôn Dĩ Huyễn, cũng gật đầu, cũng không nói gì thêm, sau đó chọn ra hai đoạn trong đó, muốn hai người bắt đầu diễn.
Phòng hội nghị rất rộng rãi, ngoại trừ bàn hội nghị bên trái, bên phải còn có một bộ sofa rất lớn, giữa sofa và bàn hội nghị có một khoảng trống, đạo diễn bảo bọn họ diễn ở đó.
Ôn Dĩ Huyễn cho rằng, vừa rồi ở phương diện phân tích nhân vật bị Thẩm Vũ chiếm tiên cơ, cho nên lần này phải biểu diễn, cô ta lại đứng ra trước tiên, hi vọng là người đầu ra sân, lấy kỹ năng diễn xuất của cô ta, nhất định có thể nghiền ép Thẩm Vũ tuyến mười tám này, chút tự tin này cô ta vẫn có.
Đương nhiên Tề Nhiễm Nhiễm sẽ không tranh với cô ta, cô ta muốn diễn đầu thì diễn đầu là được.
Trước khi diễn, những người không liên quan ở hiện trường đều được mời ra ngoài, Hạ Chiêu cũng không thể ngoại lệ.
Tề Nhiễm Nhiễm là người biểu diễn thứ hai, cho nên cũng muốn trước tiên ra ngoài đợi, lúc đang đi ra ngoài, Hạ Chiêu theo tới, đưa tay nắm lấy tay cô, sau đó đan tay cùng cô, mặc dù ngoài miệng không nói gì hết nhưng dùng ngôn ngữ thân thể bày tỏ sự ủng hộ của anh.
Thật ra Tề Nhiễm Nhiễm