Sau khi đưa bánh bao nhỏ đến nhà trẻ, ăn sáng xong hai người chạy đến đoàn làm phim.
Làm một nhân vật phụ quan trọng, phần diễn của Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu cũng không hề ít, sáng nay đã sắp xếp hai cảnh và cảnh diễn phối hợp với Tạ Thanh, mà cảnh diễn chung của hai người Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu vẫn chưa có.
Hạ Chiêu không có kinh nghiệm đóng phim, nhưng là diễn chính bản thân anh, Tề Nhiễm Nhiễm nói cho anh biết, bình thường anh ở công ty như thế nào thì ở trước ống kính làm thế ấy, tự nhiên mà làm chính mình là được.
Hai người từng bí mật diễn cùng nhau, thỉnh thoảng Tề Nhiễm Nhiễm cũng sẽ dạy anh một chút kỹ xảo diễn xuất và cảm nhận ống kính.
Bây giờ bọn họ là một thể, bất kể là cuộc sống hay là lợi ích, đều đã bị trói chung một chỗ, chỉ có hai bên giúp đỡ lẫn nhau mới có thể bước tiếp một cách tốt hơn.
Có điều trái tim Hạ Chiêu không ở đây, lần quay phim truyền hình này là lần cuối cùng anh xuất hiện trước màn ảnh, sau này anh sẽ chuyển phòng làm việc nhỏ của bọn họ thành công ty giải trí, lấy thân phận thương nhân xuất hiện ở giới giải trí.
Làm như vậy cũng có chỗ tốt, có Hạ Chiêu ở đây, bánh bao nhỏ có thể ở nhà, có hoàn cảnh trưởng thành và học tập tương đối ổn định, không cần đi theo bôn ba tứ phía.
Hai người hóa trang xong đi đến phim trường, Tạ Thanh thân là nam chính đã cùng nữ chính diễn hai cảnh.
Hôm qua lúc Tề Nhiễm Nhiễm vào đoàn, cũng chưa nhìn thấy nữ chính Du Phi, đối phương xin nghỉ phép một ngày ra ngoài, cho nên cả ngày hôm qua đều quay cảnh của Tạ Thanh, thiếu chút nữa khiến Tạ Thanh mệt xỉu.
Lúc Tề Nhiễm Nhiễm vừa mới xuyên qua đây, sau khi nhìn thấy dáng vẻ của Thẩm Vũ và Hạ Mộc Phong, nội tâm đã vô cùng khiếp sợ, thiếu chút nữa nghi ngờ có phải tinh thần mình rối loạn không.
Chờ sau khi nhìn thấy dáng vẻ của Tạ Thanh nữa, khiếp sợ trong lòng cô đã vơi đi rất nhiều.
Hiện giờ sau khi lại nhìn thấy khuôn mặt Du Phi giống nữ võ thế trước khi xuyên kia như đúc, nội tâm Tề Nhiễm Nhiễm đã không chút gợn sóng, thậm chí còn có hơi muốn cười.
Cảm giác này giống như diễn viên như nhau đổi đến một đoàn phim khác, vừa mới bắt đầu mọi người đều sẽ có ảo giác hai bộ có mối liên hệ kỳ diệu nào đó.
Tuổi của Du Phi đều nhỏ hơn bọn họ, 21 tuổi, sinh viên học viện hí kịch, nhưng kinh nghiệm diễn xuất đã rất phong phú, bản thân thông minh lanh lợi, cởi mở hoạt bát, rất được sự yêu mến của mọi người.
So sánh với Du Phi, lớn hơn cô ấy một tuổi chính là Ôn Dĩ Huyễn luôn thích âm dương quái khí, trông rõ khó ưa.
Cảnh diễn đôi của Tạ Thanh và Du Phi còn chưa quay xong, Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu đứng ở bên cạnh xem.
Nhìn thấy sự tương tác của hai người trước màn ảnh, Tề Nhiễm Nhiễm cảm thấy rất cảm khái.
Trước khi xuyên qua đây, lúc cô còn đơn phương thích Cố Văn Sâm, vẫn cảm thấy bản thân cùng Cố Văn Sâm là tuyệt phối, trai tài gái sắc, không ngờ thật ra chỉ là tình đơn phương cuồng nhiệt của bản thân mà thôi.
Bây giờ cô ở gần xem cảnh diễn chung của nam nữ chính, mới kinh ngạc phát hiện hai người này mới thật sự là xứng đôi.
Tạ Thanh đóng vai Cố Văn Sâm vẻ ngoài tuấn tú, tính cách ấm áo, Du Phi vào vai nữ võ thế Lăng Linh cởi mở mạnh mẽ, tràn đầy sức sống, một tĩnh một động, vừa vặn bổ sung cho nhau.
Hạ Chiêu ở bên cạnh cô, quan sát hồi lâu, thấy cô nhìn đăm đăm vào Tạ Thanh đang diễn, trong lòng có chút khó chịu, ăn được mấy bát dấm chua.
Không nhịn được lôi kéo tay cô, thấp giọng nói: “Ánh mắt có thể tém tém lại chút không? Không biết còn tưởng rằng em có ý gì với Tạ ảnh đế đấy.”
Tề Nhiễm Nhiễm bị anh kéo đến hồi phục lại tinh thần, buồn cười nói: “Sao em phải tém lại??”
Hạ Chiêu nhỏ giọng thì thầm, “Em thế nào trong lòng em tự rõ!”
Tề Nhiễm Nhiễm giả ngu, “Nhưng em không rõ lắm.”
Hạ Chiêu lên án nói: “Em nhìn Tạ ảnh đế con mắt sắp rơi cả ra kìa.”
Tề Nhiễm Nhiễm nhịn cười, “Ồ” một tiếng.
“Ồ??” Hạ Chiêu nhíu mày nhìn cô, “Thế mà em không phủ nhận, còn trực tiếp thừa nhận?!”
Tề Nhiễm Nhiễm trợn cả mắt lên, mạnh miệng nói: “Nếu như em phủ nhận, anh lại nói em bao biện.”
Hạ Chiêu: …
“Anh biết ngay, ngoài miệng em nhận lời anh rồi, thật ra trong lòng còn nhớ thương tên họ Cố kia! Đúng không!”
Tề Nhiễm Nhiễm gật tay áo anh, nhỏ giọng nói: “Vừa vừa thôi là được rồi, anh còn càng nói càng hăng đúng không? Đây là cách cả hai thế giới đấy, em còn nhớ thương Cố Văn Sâm làm cái gì?”
Hạ Chiêu cảm thấy sự cáu bẳn của bản thân sắp bị người phụ nữ phía trước kích động bùng nổ rồi, “Ý của em là, nếu không cách biệt hai thế giới, em sẽ vẫn nhớ thương anh ta?”
Tề Nhiễm Nhiễm: …
Hôm nay quả thực không có cách nào tiếp tục nói chuyện.
Bên này Tề Nhiễm Nhiễm mặc kệ anh, bên kia anh còn uất ức, “Tối qua em mới gật đầu muốn ở bên anh, hôm nay thấy bạch nguyệt quang (1), lại bắt đầu ghét bỏ anh rồi?”
(1) Ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình.
Tề Nhiễm Nhiễm tức giận nói: “Anh diễn thì lắm, còn nói hươu nói vượn nữa, em thật sự muốn ghét bỏ anh rồi!!”
Hạ Chiêu: …
Lúc trước khi Hạ Chiêu nhận bộ phim này, trong lòng không phải không có lo lắng, sợ Tề Nhiễm Nhiễm rơi vào trong hoàn cảnh lúc ấy, sẽ nghĩ đến Cố văn Sâm, sau đó châm lại tình xưa với anh ta.
Thứ như bạch nguyệt quang này, một khi tồn tại, sẽ rất khó xóa đi, trong lòng Hạ Chiêu ít nhiều có chút để ý.
Vốn có chút lo lắng, hôm nay lại nhìn thấy Tề Nhiễm Nhiễm nhìn Tạ Thanh diễn Cố Văn Sâm đến mê mẩn, lúc này Hạ Chiêu mới xù lông, cáu kỉnh.
Nhưng sự xù lông của anh ở trong mắt Tề Nhiễm Nhiễm quả thực chính là vô cớ gây sự.
Vì thế, một đêm trước hai người mới trở thành bạn trai bạn gái, còn chưa tận hưởng được một ngày ân ái, đã bắt đầu ầm ĩ mâu thuẫn nội bộ.
Bởi vì cảnh quay này là nam chính Cố Văn Sâm muốn dẫn nữ chính Lăng linh tham dự một tiệc tối, hai người có chút ý kiến bất đồng.
Cố Văn Sâm lúc này đang theo đuổi Lăng Linh, bèn muốn lấy lòng, muốn dẫn cô ấy đi dự tiệc, nhưng Lăng Linh biết bản thân bình thường, làm một thế thân còn có thể, ở trước ống kính làm một diễn viên đường đường chính chính, rất khó khăn, đầu tiên là tướng mạo không qua cửa.
Nhưng thấy Cố Văn Sâm một lòng muốn giúp cô, Lăng Linh lại không đành lòng từ chối, sau khi do dự hồi lâu, bèn nhận lời đi cùng.
Cảnh phải quay tiếp theo chính là tình hình yến tiệc, Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu đều ra sân.
Trong khi sảnh yến hội còn đang được bố trí, đạo diễn gọi mấy diễn viên vào một chỗ, giảng giải phân cảnh, sắp xếp vị trí đứng cách di chuyển cho từng người.
“Lúc này, Tề Nhiễm Nhiễm vẫn không biết Cố Văn Sâm đã có người thương, trong lòng còn rất nắm chắc có thế bắt được anh, Thẩm Vũ, cảnh này cô phải diễn ra được sự tự tin của Tề Nhiễm Nhiễm.”
Tề Nhiễm Nhiễm gật đầu, đáp một tiếng.
Trong lòng thì bất đắc dĩ cười khổ, bây giờ có bao nhiêu tự tin, sau đó sẽ có bấy nhiêu mất mặt, đây chính là sự bi ai của phận làm nữ phụ, mãi mãi đều là yêu