Trong lòng tôi cũng cảm kích anh ta đã chăm sóc mấy ngày nay, tuy là tình giả, nhưng ít nhất khiến tôi cảm nhận được cảm giác được một người chăm sóc, huống hồ người đó còn là người tôi yêu.
Nghe thấy tôi nói không trách, Cố Nam Thành tựa như còn khó chấp nhận, ánh mắt anh ta nặng nề nhìn chằm chằm tôi một lúc lâu, cuối cùng buông một câu:
"Như điều em muốn.
”
Như điều tôi muốn? Vẻ mặt ngẩn ngơ, không hiểu ý anh ta nói gì.
Tôi nhắm mắt lại, vốn định ngủ tiếp, nhưng Quý Noãn đột nhiên gọi điện cho tôi, giọng nói hoảng sợ của cô ấy truyền đến:
“Thanh Vãn cứu mình.
"
Tôi ngạc nhiên hỏi:
"Chuyện gì vậy? ”
"Mình ở đồn cảnh sát, Cố Nam Thành sai người nhốt mình lại.
"
Tôi đến cục cảnh sát mới biết Ôn Tuyết Nhi bị tai nạn là do Quý Noãn gây ra, tôi hỏi Quý Noãn cụ thể đã xảy ra chuyện gì, cô ấy sợ hãi nói:
"Là Ôn Tuyết Nhi ép mình, là cô ta, tai nạn xe năm đó là do cô ta gây ra.
”
Tôi vô cùng ngạc nhiên hỏi:
"Ý cậu là sao? "
"Năm đó tài xế lái xe đâm người là Ôn Tuyết Nhi, cô ta đâm gãy hai chân Trần Sở Sinh, mình cũng không biết giữa bọn họ đã kết thúc như nào, mình vốn cũng không thèm để ý, nhưng hôm nay cô ta tìm mình hỏi tung tích của cậu, cũng đến bây giờ mình mới biết người yêu cũ của Cố Nam Thành chính là cô ta.
"
Tôi trấn an cô ấy:
“Đừng sợ, sau đó thì sao?"
Tôi ôm Quý Noãn, cô ấy khóc giải thích:
"Mình không muốn đụng cô ta, nhưng cô ta nói cậu cướp Cố Nam Thành của cô ta, bây giờ còn giấu anh ta đi! Cô ta không thể tìm thấy anh ta, vậy nên cô ấy đến tìm mình, bởi vì mình là bạn thân của cậu, cô ta nghĩ rằng mình phải biết nơi ở của cậu, nhưng mình thực sự không biết! Sau đó cô ta bắt đầu châm chọc mình, châm chọc Trần Sở Sinh, nói anh ấy là kẻ tàn tật, nói anh ấy chẳng biết gì, ngay cả dáng vẻ của một người đàn ông cũng không có! Mình không kiềm chế được, cho nên mình lái xe đâm cô ta, suy cho cùng mình cũng là tức giận, nếu không phải vì cô ta, Trần Sở Sinh bây giờ cũng sẽ không trải qua nhiều đau khổ như vậy! Luật sư của cô ta vừa nói với mình là tội cố ý giết người, ít nhất phải ngồi tù hai năm, cậu giúp mình với! Mình không thể ngồi tù, mình còn muốn đi tìm Trần Sở Sinh, mình muốn ở bên anh ấy! Mình không muốn ở tù.
"
Tinh thần Quý Noãn sắp suy sụp, tôi ôm cô ấy dỗ dành nói không sao, cũng đột nhiên hiểu được muốn giải quyết chuyện này vẫn phải tìm Cố Nam Thành, bởi vì chỗ dựa lớn nhất của Ôn Tuyết Nhi chính là anh ta.
Tôi cố gắng chống đỡ cơ thể đến bệnh viện tìm Cố