Từ gương chiếu hậu, tôi chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng cô đơn cao ráo của Cố Lan Chi, tôi nhắm mắt lại tự nói:
"Tuy tôi không có một cơ thể khỏe mạnh, nhưng cũng không đến lượt anh thương hại tôi.
"
Bất cứ ai cũng có thể thương hại tôi, chỉ có anh ta là không thể!
Còn có Cố Nam Thành!
Lái xe trở về biệt thự Thời gia đã muộn, tôi rửa mặt rồi ngồi bên giường mở điện thoại di động vào xem tin tức giải trí.
Phút chốc đã thấy website của Thời gia chia sẻ đoạn video kia, đồng thời để lại bình luận:
"Đánh cũng đánh rồi, còn cần lý do gì sao? "
Đây là lần đầu tiên trong đời tôi không có bất kỳ lời giải thích, chính diện đáp lại những điều này, với một thái độ cực kỳ mạnh mẽ.
Tôi nhấn vào phát hiện Sở gia cũng lặng lẽ chia sẻ video này, với nội dung dòng chữ giống như tôi.
Tiếp sau là một số website của doanh nghiệp nhỏ.
Thời gia và Sở gia trong chuyện này tỏ rõ thái độ, các doanh nghiệp khác muốn lấy lòng chúng tôi sẽ lần lượt góp sức chiến đấu.
Những người đó đều là những người có máu mặt trên sàn thương mại, một lòng chỉ coi trọng lợi ích, căn bản sẽ không để ý sự thật là gì, ai có thể mang lại lợi ích cho bọn họ thì đúng.
Đây cũng là điều tôi đã nghĩ đến trước khi bảo trợ lý đăng dòng trạng thái này, chỉ là Sở gia đẩy nhanh quá trình thành công của chuyện này.
Trong một thời gian ngắn, dư luận nghiêng về một bên.
Trong phần bình luận bắt đầu có cư dân mạng đặt câu hỏi về tính xác thực của video này:
"Các doanh nghiệp lớn đều đứng về phía Thời gia người phụ nữ trong video có thể tốt đến đâu? Không phải là cô ta cố ý diễn chứ? "
Một câu nói hoài nghi xuất hiện, tiếp theo là giọng chất vẫn như măng mọc sau mưa nhao nhao trỗi dậy, Ôn Tuyết Nhi chẳng được chút lợi gì, khiến tôi cảm thấy thần kỳ lạ chính là Cố Nam Thành lại không giúp cô ta.
Đúng vậy, từ lúc bắt đầu đến bây giờ Cố Nam Thành cũng không ra mặt thay Ôn Tuyết Nhi, đêm qua ở cục cảnh sát anh ta cũng chỉ dẫn tôi đi.
Tôi suy nghĩ mãi, cũng không thể nghĩ ra lý do tại sao.
Chỉ có một giả thuyết rằng anh ta không quên tôi.
Nếu giả thiết này được xác lập, vậy lúc này trong lòng Cố Nam Thành anh ta yêu tôi, đối với Ôn Tuyết Nhi đã mất kiên nhẫn.
Dù sao trước đêm giao thừa Cố Nam Thành đã tới tìm tôi tái hợp, nếu không phải Ôn Tuyết Nhi làm loạn tự sát anh ta cũng sẽ không đồng ý kết hôn với cô ta.
Nhưng từ điểm này, tôi cũng xem thường Cố Nam Thành.
Không yêu thì không yêu, vậy mà còn để bị uy hiếp.
Tôi buông điện thoại xuống rót một ly nước ấm uống thuốc, vừa nuốt xuống chuông điện thoại liền vang lên, là Cố chủ tịch gọi tới.
Thành thật mà nói, mỗi lần ông định nói điều gì tôi đều biết rõ, vì vậy tôi không muốn trả lời điện thoại của ông, nhưng tôi vẫn nghe.
Dù sao trong 3 năm kết hôn đó ông đối xử với tôi tốt nhất.
Cho dù tôi biết ông coi trọng Thời gia phía sau tôi, nhưng ông cũng là người thật sự đối tốt với tôi nhất trong ba năm này.
Tôi nghe máy gọi: "Bố.
"
Ngoài cửa sổ tuyết đã ngừng rơi, ven đường tích lại một tầng thật dày, mùa xuân tháng ba tuyết rơi...!
Người ta ước tính đây là trận tuyết cuối cùng trong năm nay.
Cố chủ tịch thương tiếc nói:
"Bố xem những video trên mạng rồi, tối hôm qua con cũng bị ướt mưa, cơ thể thế nào? "
Ông ấy là người đầu tiên quan tâm hỏi sức khỏe của tôi như thế nào...!
Tôi đưa tay lau mắt ướt át, bình tĩnh nói:
"Không sao, đều là mấy mánh khóe nhỏ, bố biết không thể làm tổn thương đến con mà.
"
"Đứa nhỏ này con luôn cứng miệng, tuy rằng lúc trước bước vào cửa Cố gia ta là bởi vì thân phận ở đó, nhưng dù sao con cũng là con dâu của bố, bố từ đầu chí cuối đều không muốn thấy con bị bắt nạt.
"
Chủ tịch Cố chưa từng phủ nhận ông ấy coi trọng Thời gia của tôi.
Nhưng ông ấy cũng cho thấy ông ấy quan tâm đến tôi.
Con người của ông ấy, xem như không tồi.
Nếu năm đó tôi không nhận nhầm người, nếu tôi gả cho Cố Lan Chi, sau đó lại gặp được một ông bố chồng chu đảo như vậy...!
Cuộc sống hôn nhân