Lâm Tuệ trong lòng hiểu rõ, so với vẻ ngoài đơn thuần, cô không so được với Hứa Điển.
Phóng mắt nhìn hết cả con hẻm Yên Đại, Hứa Điển chính là đứa bé đẹp nhất, so với bé gái còn tinh xảo hơn vài phần. Hắn trời sinh da trắng xanh, lông mi vừa dài vừa đen, vì thức dêm nên phía bọng mắt có quầng thâm màu tím nhàn nhạt, khi không cười nhìn hung ác nham hiểm, nhưng lại không lấn át được hơi thở thanh xuân tươi mát của thiếu niên.
Cái túi da tốt đẹp như thế, công lao hoàn toàn là nhờ người mẹ mất sớm của Hứa Điển.
Lâm Tuệ không biết mẹ của Hứa Điển tên đầy đủ là gì, cô chỉ nhớ rõ cô gọi bà là dì.
Trong ấn tượng của cô, dì ấy là một người phụ nữ vô cùng có khí chất, dung mạo xinh đẹp sáng rỡ, khi trang điểm vào liền trở thành mỹ nhân số một số hai, không ai bì kịp. Mông ước lớn nhất khi Lâm Tuệ còn bé chính là sau này lớn lên có thể xinh đẹp như thế.
Khi bọn cô dược sáu tuổi, dì đột nhiên qua đời.
Khi đó mùa xuân vừa qua đi, trong ngõ nhỏ mưa phùn còn kéo dài. Lâm Tuệ ngồi chống cằm ở ngưỡng cửa, nhìn thấy Trương Vân Thu bụm mặt chạy từ căn nhà cũ đối diện về nhà, hiển nhiên là đang khóc.
Có lẽ bởi vì khi ấy tuổi cô còn nhỏ, Trương Vân Thu cũng không giải thích với cô quá nhiều, chỉ nói:" Dì không còn nữa, về sau con phải quan tâm Hứa Điển nhiều hơn, có biết không."
Lâm Tuệ cũng không biết thế nào gọi là không còn nữa, cô chỉ nhớ mãi một điều, chính là: phải đối xử tốt với Hứa Điển, quan tâm cậu ấy nhiều hơn.
Cho đến bây giờ, cô chưa bao giờ quên.
Lâm Tuệ đem một trăm đồng tiền xếp thành hình tam giác, nhân lúc Hứa Điển không chú ý, lén lút nhét vào túi tiền của cậu ta.
Nhà họ Hứa hiện giờ chỉ còn lại hai ông cháu, kinh tế cực kì túng quẫn. Học kì mới vừa bắt đầu, có rát nhiều chi phí phụ cần phải thanh toán. nhà họ Lâm thường thường qua lại giúp đỡ, ít nhất cũng đỡ bớt khó khăn cho hai ông cháu.
Vì để đuổi kịp vào lúc nghi thức kéo cờ bắt đầu, Hứa Điển chạy xe thật nhanh. Lộ trình lẽ ra phải tốn khoảng hai mươi phút, trực tiếp rút ngắn còn lại một nữa. Nhưng xe đạp cũng không có trực tiếp tiến vào cổng trường Kim Trung, mà ẩn nấp ở một hẻm nhỏ gần đó dừng lại.
Lâm Tuệ nhảy xuống xe trước, nghe được Hứa Điển nói:" Quy tắc cũ".
Cô đưa tay xếp OK với cậu.
Cái gọi là quy tắc cũ chính là giữ khoảng cách với nhau khi ở trong trường. Tốt nhất là đừng để cho người nào biết bọn họ là thanh mai trúc mã, miễn cho sau lưng bị truyền ra tin đồn nhảm nhí.
Từ năm 3 tiểu học không còn ngồi chung bàn với nhau, bọn họ đem quy tắc cũ chấp hành thật tốt. Ngay cả con đường đẻ đạo xe đi học cũng là tỉ mỉ chọn ra, tạm thời còn không có bị phát hiện.
Lâm Tuệ một mình đứng ở hẻm nhỏ chờ đợi khoảng một phút, rồi không nhanh không chậm đi đến cổng trường.
Tỉ lệ nam nữ ở Kim Trung cân bằng, cao nhị văn lý dược phân ra thành mười hai lớp. Lâm Tuệ là khoa văn lớp hai, Hứa Điển là khoa học tự nhiên lớp hai.
Mỗi tầng của khu dạy học có bốn phòng học, phân bố theo quy luật một văn một ký một văn một lý. Bởi vậy bọn họ không những cùng tầng, mà còn cách nhau chỉ một bức tường.
Khi Lâm Tuệ lên lầu, Hứa Điển liền đi ở phía trước cô.
Thiếu niên thân hình mãnh khảnh cao gầy, dù ở trong đám người cũng nổi bật hẳn lên. Hắn cúi đầu, ngón tay xoay nhanh chuyển động một cái rubik sáu mặt, chuyển đúng vị trí sau lại phá hư làm lại.
Ánh mắt nữ sinh xung quanh không hẹn mà cùng tập trung lại trên người Hứa Điển, trừ bỏ Lâm Tuệ.
Lâm Tuệ vào phòng học từ cửa sau, ngồi xuống vị trí thứ hai từ dưới đếm lên. Hàng cuối cùng tất cả đều là nam sinh, tổng cộng không đến mười người.
Vừa ngồi xuống, nam sinh ở phía sau đánh tới một cái:" Chị Tuệ, có nghe nói chuyện gì không?"
Xuống tay không nặng không nhẹ, đau đến mức Lâm Tuệ phải trừng hắn một cái" đem tay cẩu của ngươi ra rồi nói!"
Nam sinh tên là Củ Tuấn Vũ, lưu ban một lớp. Bởi vì họ Củ cũng thuộc cẩu, hắn so với những bạn học khác lớn hơn một tuổi, cho nên các học sinh khác đều kêu hắn là lão Cẩu.
Lão Cẩu hậm hực lấy tay ra," lớp chúng ta có người mới muốn chuyển vào".
Lâm Tuệ nghe vậy liếc chỗ ngồi trống không bên cạnh. Học kỳ một cao nhất, bạn cùng bàn của cô chuyển đi nơi khác, chỗ ngồi cách vách liền để không đến bây giờ. Cô hỏi:" Nữ?"
Lão Cẩu không đáp, xoay mặt về phía của lớp bĩu môi.
Lúc này chủ nhiệm lớp dẫn theo một nữ sinh đang đi vào. Chủ nhiệm lớp họ Võ, tuổi chưa đến ba mươi, khuôn mặt tròn tròn, dáng người cũng tròn tròn, được mệnh danh là Bao Bao tỷ. Mà nữ sinh phía sau cô ấy, dáng người nhỏ gầy hơn rất nhiều.
Võ Bao Bao bước lên trên bục giảng," lớp chúng ta sẽ có bạn mới".
Cả lóp không hẹn mà cùng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xa lạ kia, lão Cẩu còn chu môi huýt sáo.
Võ Bao Bao không nhiều lời, ý nói tóm lại chính là khoa văn lớp hai có bạn học mới chuyển tới, các bạn học cũ hãy quan tâm bạn mới nhiều hơn, giúp cô mau chóng hòa nhập vào tập thể.
Bạn học mới cũng rất tự giác, đem viên phấn lấy ra viết trên bảng đen ba chữ đoan đoan chính chính: Diệp Tinh Tinh.
Lão Cẩu kéo dài tiếng:" A, ABB--------"
Bạn học mới cúi đầu, gương mặt hơi hơi hồng, có chút ngượng ngùng.
Vừa mới nói không được trêu chọc bạn mới xong, Võ Bao Bao đương nhiên không buông tha cho lão Cẩu, kêu tên hắn đứng dậy giới thiệu một cách chuyên nghiệp:" Đây là truyền kì của khoa văn lớp hai chúng ta, bạn học Củ Tuấn Vũ. Thi kiểm tra có bốn đáp án ABCD, hắn liền chọn E".
Lão Cẩu thẳng eo, đúng lí hợp tình," Em là ném xúc xắc để chọn, xúc xắc nhiều mặt."
VÕ Bao Bao:" Nhiều mặt như vậy mà em chỉ chọn C là như thế nào?"
Lão Cẩu:" Em vừa mới ném xong đã bị giám thị coi thi tịch thu, còn nói là gian lận."
Võ Bao Bao:"..."
Cả lớp cười vang.
Lão Cẩu khom lưng xoay bốn hướng thi lễ:" Đa tạ đa tạ, đa tạ các vị cổ động".
Bao Bao tỷ thở dài, cũng coi như là làm cho không khí sôi động hơn vậy.
Bạn học mới tự giới thiệu xong, được xếp ngồi ở kế bên Lâm Tuệ. Lâm Tuệ là người rất dễ làm quen, lại hay nói, hơn nữa có lão Cẩu ở bên phụ họa, nhanh chóng cùng Diệp Tinh Tinh đùa giỡn.
Võ Bao Bao thấy thế cũng yên tâm, thông bào:" Thứ sáu sẽ tiến hành kiểm tra đầu năm, các em nhớ chuẩn bị ôn tập thật tốt, đừng để cho cô mất mặt".
Tiếng kêu rên lập tức vang khắp nơi.
" Không phải chứ!"
" Ta còn không biết học kỳ 1 là học cái gì nữa."
" Xong rồi xong rồi, toán học kỳ này của chúng ta vẫn là thượng đế dạy, nếu là thi không đạt tiêu chuẩn thì đem đề tới gặp mặt."
Có người có đề toán học, dù là những việc đó không đáng lo nhưng mặt ai cũng trầm xuống.
Diệp Tinh Tinh nắm được chữ máu chốt, không hiểu rõ:" Thượng đế là ai?"
" Là phía trên, Maserati Đế, Thượng Đế. Giáo viên dạy toán lớp chúng ta." Nhắc đến bà ta, Lâm Tuệ cũng tự