04/02/2022
Edit: Nhật Nhật
...
Chương 35
Nghe con gái mình rúc rích nói vể đủ loại chuyện thú vị trong "Vùng đất điền viên", Khương Vũ ngây ra một lúc, xong mới chợt nhận ra, game giả lập hiện giờ chỉ có 500 người chơi này rất có tiềm lực.
Chờ đến tối, trước khi đi ngủ, ông sẽ lên mạng vũ trụ tìm hiểu cẩn thận, xem rốt cuộc điều gì đã làm nên sức hấp dẫn của trò chơi này.
"Ba, ba." Khương Hoài Bích đẩy Khương Vũ một cái, híp mắt cười, hết sức nịnh nọt, "Người thiết kế game này năm nay có đăng ký dự thi đó, ba có quen người ta không, có thể hỏi giúp con coi bao giờ thì người ta tính nâng cấp thiết bị giả lập không?"
Chờ biết được khoảng thời gian đại khái, cô nhất định sẽ cắm cọc trên trang web game. Quyết phải cướp được tiêu chuẩn đăng nhập ngay lập tức!
Quen chứ, sao mà không quen cho được, quen đến mức tí nữa thì hủy luôn tư cách dự thi của người ta đi kìa. Nghĩ lại chuyện xấu hổ xảy ra ở công ty ban nãy, Khương Vũ lập tức cảm thấy không ổn, đã thế con gái còn nhìn chằm chằm ông không tha, khiến ông có muốn lờ đi không trả lời cũng không được.
"Không quen, bộ phận của ba không trực tiếp gặp gỡ thí sinh." Khương Vũ xoa xoa đầu con gái, "Con đó, có phải không biết nhân viên công ty ba không được lén lút tiếp xúc với thí sinh dự thi đâu, sao còn hỏi như vậy hả?"
Khương Hoài Bích ngượng ngùng le lưỡi, xấu hổ nói: "Con quên béng mất. Ba không quen người ta thì thôi vậy, con đi dọn phòng khách trước đã!"
Nói xong thì chạy biến đi như một làn khói. Chờ dọn xong phòng khách, cô còn phải lên diễn đàn đọc topic nha, bận chết được!
Nhìn con gái tung tăng chạy đi, Khương Vũ lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần con bé không tiếp tục ở nhà mân mê đám phân bón với bùn đất kia thì muốn thế nào cũng được!
*
Mà lúc này, Bạch Lê - đối tượng đang bị dân tình tập trung chú ý, lại đang một tay chống cằm, nhìn bé mèo nhỏ đang ở cách đó không xa, quay mông về phía mình, không nói một lời nào.
Sau khi ra khỏi khoang trò chơi, Bạch Lê đã để ý thấy trạng thái của Chí Tôn không ổn lắm, nó không hoạt bát như mọi khi, thấy cậu tỉnh thì chui vào ngực cậu làm nũng. Trái lại, nó trầm ngầm nhìn Bạch Lê, yên lặng nhảy lên sô pha, úp mặt vào ngóc, suy ngẫm đời mèo.
Đừng nói cái gì mà động vật nhỏ không biết suy nghĩ, Bạch Lê biết rất rõ, Chí Tôn nhà mình đang có tâm sự gì đó. Nhưng đây là lần đầu tiên cậu nuôi thú cưng, gặp chuyện như thế này, thực sự không biết phải làm gì cả.
Ngay lúc Bạch Lê khổ não, Chí Tôn cũng đang phải chịu đựng "Dằn vặt đến từ sâu trong linh hồn".
Chiều hôm đó, giống như mọi ngày, nó và con người cùng nhau tỉnh lại trong một khoang chứa chật hẹp. Theo thói quen, nó sẽ dán lấy con người, thân thiết một lúc, cọ cọ bụng đối phương, để đối phương xoa bóp đuôi cho nó. Nhưng ngay khi nó vừa thò cái măng cụt nhỏ của mình ra, trong đầu lại có một âm thanh vô cùng quen thuộc vang lên, nói với nó, không được làm động tác kỳ quái như vậy, phải nhanh chóng nhớ lại dáng vẻ thực sự của mình, sớm khôi phục lại! Còn tiếp tục như thế, sớm muộn gì cũng có ngày nó phải hối hận!
Dáng vẻ thực sự? Dáng vẻ nó bây giờ còn chưa phải thực sự à?
Hối hận? Hối hận cái gì? Nó sẽ không bao giờ hối hận!
Chí Tôn cảm thấy nội dung mà âm thanh này nhắc đến thực sự rất kỳ lạ, nghe không hiểu gì cả. Nhưng mà nếu nó lựa chọn bỏ qua không nghe, âm thanh này sẽ vang lên không ngừng, làm đầu óc nó kêu ong ong, không còn hứng thú chơi đùa với con người nữa.
Nghĩ đến là thấy bực, nó quyết định phải làm rõ chuyện này. Vì thế tìm một chỗ yên tĩnh, cuộn người lại, bắt đầu suy ngẫm đời mèo. Chờ khi nó bắt đầu suy nghĩ, âm thanh này lại biến mất không thấy, cũng không xuất hiện nữa.
Chí Tôn tức nha, nó cảm thấy mình bị chủ nhân của giọng nói kia đùa bỡn. Nó làm gì còn dáng vẻ gì khác nữa, cũng không cần khôi phục lại gì hết. Chủ nhân giọng nói này đúng là đồ xấu xa!
Nghĩ đi nghĩ lại, nó đột nhiên lại ngửi được một mùi thơm hấp dẫn truyền tới từ phía sau, là thứ hương vị dễ chịu trên người con người!
Loáng một cái, mèo nhỏ đã ném luôn nguyên nhân làm mình phiền não ra sau đầu, quay phắt đầu lại, bay thẳng đến chỗ Bạch Lê.
Số lần mùi hương này xuất hiện không nhiều, nhưng mỗi lần ngửi được, hoặc là ăn vào miệng, đều sẽ khiến nó cảm thấy sung sướng vô cùng, giống như thân thể bỗng trở nên nhẹ bẫng, bay ở trong mây vậy. Cơ hội hiếm có như vậy, nó không thể bỏ qua được!
Nhìn Chí Tôn khôi phục dáng vẻ hoạt bát vốn có, Bạch Lê hài lòng gật đầu. Mộc thanh linh khí trên người cậu đúng là đồ tốt, thực sự không khác gì bạc hà mèo!
Mấy hôm sau, có vài lần Chí Tôn xuất hiện trạng thái tương tự, nhưng đều bị Bạch Lê cùng mộc thanh linh khí, hoặc mượn cớ dạy nhóc con này cách chăm sóc mầm cây mới để điều chỉnh lại. Cứ như vậy, cả người và mèo đều đã quen với phương pháp này, hoàn toàn không thấy có chỗ nào kỳ lạ cả.
Mà hàng xóm đối diện của Bạch Lê là Tống Hân Nhiên cũng giữ đúng lời, muốn theo Bạch Lê học cách trồng rau. Vì thế ngày nào cậu nhóc cũng sang nhà điểm danh, gió mặc gió, mưa mặc mưa. Đáng nói chính là, mỗi lần cậu nhóc sang là lại xách theo một đống đồ làm quà tặng, đôi khi là dịch dinh dưỡng mới ra, nói là coi như đồ uống tặng thầy giáo, có đôi khi là quần áo ở nhà của thương hiệu nào đó mà cậu nhóc mặc thấy thích, để khi nào chơi game thì Bạch Lê mặc, cảm giác trên người sẽ thoải mái hơn. Còn rất nhiều những đồ vật kỳ kỳ quái quái khác nữa, thiếu chút nữa nhồi đầy nhà Bạch Lê.
Bạch Lê từ chối rất nhiều lần, nhưng lần nào cũng không ngăn được sự nhiệt tình Tống Hân Nhiên, chỉ có thể càng thêm cẩn thận tỉ mỉ dạy cậu nhóc cách trồng rau, dạy học xong còn giữ Tống Hân Nhiên ở lại cùng ăn cơm.
Cứ như vậy, lần nào Tống Hân Nhiên cũng ôm một bụng no căng về nhà. Sau đó lại cảm thấy mình như thế không được, vậy mà lại dùng mấy món đồ giá rẻ làm quà tặng, ăn nhiều đồ ngon ở chỗ thầy giáo như vậy. Mang theo nỗi băn khoăn này, Tống Hân Nhiên lại lên TaoTao, chọn mấy thứ tốt tốt, giá cả cao chút phù hợp cho thầy giáo dùng.
Bạch Lê: ...
Tống Hân Nhiên: ...
Chí Tôn: .........! ! !
Nó biết mà! Nó biết ngay mà! Cái tên lạ mặt đáng ghét này nhất định là bắt chước nó, muốn quấn lấy con người rồi! Sao có thể? Nó nhất định phải là bé mèo số một trong lòng con người, vị trí này, tuyệt đối không thể để kẻ khác cướp mất!
Vì thế, cứ sáng nào mà thấy Tống Hân Nhiên mang theo quà tới nhà, Chí Tôn sẽ xị mặt, nghiêm túc đi theo bên chân Bạch Lê, cẩn thận nghe cậu giảng giải, sau đó thử tự mình làm. Có kinh nghiệm thất bại hai lần trước, nó càng thêm cẩn thận khống chế ngọn lửa sau đuôi mình, cuối cùng cũng không để xảy ra thảm trạng mầm non chết cháy thêm lần nào nữa.
Nó giống như đang âm thầm so găng với Tống Hân Nhiên vậy, thề phải làm càng tốt hơn, càng hoàn hảo hơn Tống Nhân Nhiên, tuyệt đối không để cái tên lạ mặt đáng ghét này vượt qua mình.
Nhưng hai con người ngốc nghếch chậm tiêu kia hoàn toàn không phát hiện ra ý đồ nhỏ của Chí Tôn. Chỉ có Bạch Lê, một ngày nào đó bị Chí Tôn liên tục nhìn vào lần, mới trầm ngâm suy nghĩ.
Chí Tôn phát hiện, trong lòng vô cùng đắc ý. Ha ha, con người, cuối cùng đã phát hiện ra, nó là đỉnh nhất rồi chứ gì?
Chờ giờ học hôm đó kết thúc, Tống Hân Nhiên ăn cơm xong tạm biệt Bạch Lê đi về nhà, cậu mới đóng cửa, ôm Chí Tôn ngồi lên sô pha.
Hai cái măng cụt phía trước của Chí Tôn khép lại một cách thận trọng, chờ đợi nghe con người khen ngợi mình.
Sau đó, nó nghe con người chần chờ nói với mình: "Chí Tôn, nửa tháng nay, hình như mày nặng lên không ít đâu."
Chí Tôn: ?
Mặt mèo vốn có thể coi là bình tĩnh của nó tức khắc lộ vẻ kinh ngạc, nó cúi đầu tự nhìn mình, không thấy có thay đổi gì quá nhiều, ngoại trừ chỗ phần bụng trắng mềm hơn không ít. Sau đó, không chờ Bạch Lê nói thêm gì, nó đã "Ngao" một tiếng nhảy xuống khỏi ghế, xông vào nhà tắm, đứng trước gương cẩn thận quan sát. Bên phải ba lượt, bên trái ba lượt làm đuôi xoắn cả lại, cuối cùng nó không thể không thừa nhận, con người không nói điêu.
Nó đúng là lớn hơn không ít.
Vốn ban đầu chỉ to bằng nắm tay người trưởng thành, giờ đã lớn bằng cỡ một chậu hoa rồi. Tốc độ lớn như vậy có bình thường không, hay tại nó ăn lắm quá...
Chí Tôn điểm lại trong đầu một lượt những món mình đã ăn, sau đó cúi đầu ủ rũ quay trở lại bên cạnh Bạch Lê.
Trái lại, Bạch Lê cảm thấy Chí Tôn lớn hơn là một chuyện tốt, điều này chứng tỏ cậu nuôi thú Noãn Quang rất được. Chỉ không biết là, tốc độ như vậy so với bạn đồng nghiệp trên tiên giới là nhanh hay chậm. Nói tóm lại, cá nhân cậu cảm thấy rất hài lòng.
Ôm Chí Tôn đã lớn hơn không ít vào lòng an ủi, nó cuối cùng cũng chấp nhận sự thật này. Được rồi, chỉ cần con người không cảm thấy nó ăn nhiều là được.
Một người một mèo hoàn toàn không biết, đây mới chỉ là bắt đầu. Càng về sau, tốc độ lớn của Chí Tôn càng nhanh hơn, càng rõ ràng hơn.
Mà tin tốt không chỉ có như vậy, Bạch Lê vào game chơi mấy tiếng, sau khi ra ngoài thì nhận được một thông báo mới từ phần mềm.
Thông báo là do "Giải thi đấu thiết kế game giả lập" gửi tới, đầu tiên chúc mừng cậu đã thông qua vòng thi tháng đầu tiên, được vào vòng tiếp theo. Sau đó, chính là nhắc nhở thân thiện, hôm nay là cuối tháng, nếu muốn nhận thu nhập từ game thì mời nhanh chóng vào giao diện người thiết kế để xác nhận.
Ồ, cuối tháng rồi à?
Ồ, cậu sắp có tiền rồi ư?
Bạch Lên lập tức nhảy bật ra khỏi khoang trò chơi, động tác lớn đến mức thiếu chút nữa làm Chí Tôn xù lông. Cậu vừa vuốt thuận lông trên lưng nhóc này, vừa mở giao diện người thiết kế ra để kiểm tra thu nhập hơn nửa tháng nay của mình.
Câu nhớ lần trước vào xem chính là ngày đầu tiên game được đăng tải, người chơi chỉ trong có một đêm đã giúp cậu kiếm được hơn 400 nghìn, giờ đã qua lâu như vậy, cậu còn cho ra mắt một loạt vật phẩm "Hot" ở khu mua sắm nữa, kiểu gì thì cũng phải kiếm được một triệu chứ nhỉ...
Cùng lúc với suy nghĩ này, trong đầu Bạch Lê trực tiếp hiện trên một chuỗi con số thật dài.
3.426.791
Tuyệt vời, không chỉ vượt hơn một triệu, còn vượt qua cả mong đợi rất nhiều nữa. Cho dù Bạch Lê đã nhìn thấy nhiều cảnh sóng to gió lớn, từng dẫn dắt vài quốc gia nhân loại đón mùa bội thu cũng bị con số này dọa cho phát hoảng.
Nghĩ tới 6.666 tinh tệ cách đây hơn nửa tháng, cùng mấy trăm tinh tệ trong túi bây giờ, Bạch Lê có loại cảm giác hạnh phúc "Khổ tận cam lai".
Xoa xoa khóe mắt hơi cay cay, Bạch Lê quyết đoán chọn rút hết về. Trừ 30% phải trích cho giải đầu ra, cậu có thể nhận được 2.398.753,7 tinh tệ.
Số tiền này, ngay ngày mai sẽ được gửi vào tài khoản của cậu.
Chọn xác nhận xong, Bạch Lê thở phào nhẹ nhõm một hơi, cậu cuối cùng cũng không cần vì lo nghĩ đến vấn đề tài chính eo hẹp mà chỉ mua có năm túi đất, trồng liên tục một loại hạt giống, ngay cả ăn cũng phải tiết kiệm nữa rồi. Chờ có tiền, cậu nhất định phải mua thật nhiều đất về, đặt chậu hoa đầy ban công!
"Meow?" Phát hiện cảm xúc của con người dao động, Chí Tôn nhẹ nhàng kêu một tiếng.
"A, đúng rồi, sao lại quên mất Chí Tôn được chứ!" Bạch Lê cười híp mắt. vuốt ve nhóc con này từ đầu đến đuôi một lượt, "Chúng ta sắp có tiền rồi, đến lúc đó tao sẽ mua cho mày một cái ổ mèo thiệt là đẹp nhé, cả đồ chơi cho mèo nữa, mày sẽ là bé mèo hạnh phúc nhất!"
Dầu gì cũng là thú Noãn Quang giúp cậu chăm sóc rau dưa, vẫn nên có "Lương và phúc lợi" chứ, Bạch Lê nghĩ thầm.
Chí Tôn không hiểu gì cả, chỉ biết con người đang hứa hẹn gì đó với mình, mặt mèo của nó lập tức để lộ sự thân thiết.
Con người thật là tốt!
À, đúng rồi! Còn việc nâng cấp thiết bị xây dựng game giả lập nữa, cái này nhất định không thể quên. Bạch Lê vỗ trán một cái nhớ đến vấn đề quan trọng nhất này, một bên ngượng ngùng tìm số liên lạc của Hùng Tịch trong danh bạ, hỏi ý kiến đối phương về dịch vụ nâng cấp thiết bị tại nhà.
Ở đầu bên kia, Hùng Tịch nhận được tin nhắn của Bạch Lê thì tức khắc nhảy dựng lên, anh ta vội vàng báo tin tốt này cho hai người còn lại, để bọn họ chuẩn bị sẵn sàng, trong hai ngày này nhanh chóng cướp lấy tiêu chuẩn đang nhập, sau đó mới nghiêm chỉnh nhắn tin trả lời cho Bạch Lê.
Cùng lúc đó, Bạch Lê cũng lên trang chủ web game, không chút chột dạ, dùng thân phận người thiết kế trò chơi của mình đăng lên một thông báo ngắn gọn. Nội dung đại khái là, ngày mai "Vùng đất điền viên" sẽ tiến hành nâng cấp thiết bị, sau khi nâng cấp thành công, tiêu chuẩn đăng nhập game sẽ tăng lên, ý là dân mạng có thể chuẩn bị sẵn tinh thần ngay từ bây giờ.
Thông báo vừa mới được đăng lên, lập tức đã gây ra náo động không nhỏ. Không ít game thủ đang chầu chực khóc ròng ròng, nói: Ông bà tổ tiên nội ngoại ơi, cuối cùng game mà con đang theo dõi cũng mở thêm slot rồi!
---o0o---
Chương 36
"Quá tốt rồi! Cậu Bạch, cuối cùng cậu cũng quyết định nâng cấp thiết bị xây dựng game giả lập. Cậu không biết đâu, lúc đó, trong ba người bọn tôi chỉ có mình tôi là cướp được tiêu chuẩn, Mạc Trúc và Quý Anh Kỳ, chính là hai đồng nghiệp cùng tôi đến lắp thiết bị cho cậu đó, ánh mắt bọn họ nhìn tôi dạo gần đây càng lúc càng không đúng."
Hùng Tịch gửi lại một tin nhắn rất dài, Bạch Lê đọc mà không nhịn được cười, đôi mắt hoa đào xinh đẹp cũng cong lại. Có ai mà lại không thích nghe người khác khen ngợi sản phẩm mình làm ra chứ, huống chi còn khen chân thành thế này.
"Cảm ơn." Bạch Lê đánh chữ, "Tôi muốn hỏi một chút, nếu tôi muốn ngày mai làm nâng cấp thiết bị, vậy có cần hẹn trước với bên các anh từ hôm nay không, hay là phải lên mạng vũ trụ tiến hành xác nhận?"
Hùng Tịch rất nhanh đã gửi tới một biểu mẫu: "Cậu Bạch có thể điền vào mẫu đăng ký này địa chỉ cùng phương thức liên lạc của mình trước, cộng thêm yêu cầu của mình, cậu muốn nâng cấp thiết bị đến cấp bậc nào. Tôi sẽ xác nhận lại với công ty, cậu chỉ cần đặt cọc trước 50% tiền phí là được."
Nội dung trong bảng mẫu rất đơn giản, Bạch Lê điền xong hai thông tin đầu tiên, sau đó khựng lại ở cái cuối cùng cần điền.
"Anh có thể thuận tiện giới thiệu một chút về các cấp độ thiết bị cho tôi không, chi phí nâng cấp của mỗi loại là bao nhiêu, có thể cho phép bao nhiêu người chơi đăng nhập, với cả việc nâng cấp thiết bị xây dựng giả lập có điều kiện nào không, ví dụ như chỉ có thể nâng cấp theo từng bậc, không được nhảy cóc chẳng hạn?"
Đối với thắc mắc của Bạch Lê, Hùng Tịch giải đáp rất nhiệt tình: "Đương nhiên là có thể, đây vốn là chuyện nằm trong phạm vi chức trách của bọn tôi! Hiện giờ thiết bị xây dựng game giả lập có tổng cộng sáu cấp bậc, theo thứ tự là E, D, C, B, A và cấp S. Giá của từng loại theo thứ tự từ thấp đến cao là 5 nghìn, 100 nghìn, 5 triệu, 25 triệu, 100 triệu và 10 tỷ tinh tệ. Cấp bậc thiết bị càng cao thì số người chơi có thể đăng nhập càng nhiều. Hầu hết các game thực tế ảo hiện có trên thị trường đều dùng thiết bị xây dựng giả lập cấp C và B. Chỉ có những tựa game lâu đời, được Viện nghiên cứu Đế quốc đứng ra chứng thực là có tác dụng nhất định với việc trị liệu chứng đứt gãy gien, có thể mang lại nhiều lợi nhuận thì mới sử dụng các thiết bị giả lập cao cấp hơn các game thông thường khác. Ví dụ như game Đại chiến ngoài hành tinh chặng hạn, nó đang dùng thiết bị cao cấp nhất là cấp S."
"Khi nâng cấp thiết bị xây dựng giả lập, thì không thể nhảy cóc qua cấp bậc khác được. Nói cách khác, nếu cậu Bạch muốn nâng cấp thiết bị lên cấp C, vậy cần phải nộp phí dụng nâng cấp hai lần là cấp D và cấp C, tức là 5 triệu mốt tinh tệ. Cậu Bạch, nếu tài chính trong tay cậu tương đối dư dả, vậy tôi đề nghị cậu trực tiếp nâng cấp lên cấp C luôn. Vì thiết bị xây dựng giả lập cấp D chỉ cho phép số người chơi tối đa là năm nghìn người, trong khi cấp C là một triệu người, chênh lệch về phương diện nhân số giữa hai cấp bậc này rất lớn."
Hùng Tịch gợi ý như vậy thực ra cũng có chút tâm tư cá nhân bên trong. Mấy ngày nay, âm thanh hô hào thúc giục Bạch Lê nhanh nâng cấp thiết bị trên mạng vũ trụ có xu thế ngày càng lớn, mỗi lần anh ta out game thì đều cố ý đi xem phần bình luận đánh giá game một chút. Số comment bên trong gần như mỗi ngày đều tăng lên tầm mười nghìn lượt, nhất là tối hôm qua, bình luận mới thậm chí còn đạt tới con số hai mươi nghìn.
Điều này nghĩ là gì? Nghĩa là trên mạng vũ trụ càng ngày càng có nhiều người để ý đến trò chơi này, một khi bọn họ biết được "Vùng đất điền viên" chuẩn bị nâng cấp thiết bị, vậy nhất định sẽ ngày đêm canh ở trang web game, chờ tiêu chuẩn đăng nhập tăng lên là sẽ lập tức lao vào cướp. Đến lúc đó sẽ có bao nhiêu người? Ít thì cũng phải mấy trăm nghìn người, đấy là còn chưa kể đến những người âm thầm theo dõi, không để lại comment thúc giục đấy!
Mấy trăm nghìn người đổ xô vào tranh lấy năm nghìn suất đăng nhập, thử nghĩ thôi đã biết cảnh tượng lúc đó sẽ khủng khiếp như thế nào. Ai