06/02/2022
Edit: Nhật Nhật
...
Chương 37
Suy đoán này đối với những người chơi mà nói, thực sự không khác nào sấm giữa trời quang. Trong số họ có không ít người, ban đầu chỉ tính vào game xem thử coi sao thôi, giờ đều đã biến thành fan cuồng, còn ngấm ngầm giới thiệu cho anh em bạn dì nhà mình trò chơi thú vị này. Mà nhóm anh em bạn dì được nghe review thì cũng đã xắn tay áo, chờ đến khi game nâng cấp thêm tiêu chuẩn đăng nhập, là sẽ lập tức nhảy vào cướp lấy một suất.
Kết quả, dù bây giờ người thiết kế vẫn còn chưa nói rõ, nhưng khả năng số tiêu chuẩn mới trong lần nâng cấp này sẽ chỉ có tối đa là 4.500 suất, này làm sao mà đủ cho được?
Mấy trăm game thủ đang túm tụm bàn luận bị tin này đánh cho tỉnh mộng, vội vàng lập tức logout.
"Không được! Tôi phải nhanh báo tin này cho ba mẹ tôi biết, dặn bọn họ bỏ ngay cái suy nghĩ Chẳng ai để ý đến mấy tiêu chuẩn đăng nhập này đi, không có họ lại thong thả từ tốn như cướp rau dưa giảm giá trên TaoTao mất, cái này chỉ cần chậm chân một giây thôi là sẽ hối hận không kịp đó!"
"Đúng! Nhất định phải nhắc họ để ý, giờ không thể so với lúc trước được, trước là không có ai biết, không người nào muốn chơi. Còn bây giờ ấy hả, mấy trăm nghìn người cùng đổ xô vào cướp, có thể cướp được một suất đã là may lắm rồi!"
"Đậu đậu đậu, mấy ông không nói tôi cũng không nhớ ra! Hôm trước, rốt cuộc là tên ngốc nào đăng chuyện trong game lên mạng vũ trụ thế hả? Tự nhiên kéo thêm bao nhiêu là người cạnh tranh tới, tôi chúc cả đám đó không ai cướp được tiêu chuẩn, cả đời cũng không thể vào game chơi!"
Đám game thủ hùng hùng hổ hổ logout. Văn Tinh Diệu đứng cách đó không xa, nghe được toàn bộ câu chuyện cũng không nhịn được gật đầu đồng tình, suy đoán của mọi người không khác nhau là mấy, lượt tiêu chuẩn tăng thêm lần này, sẽ không nhiều.
Hắn đang định tiếp tục bước đi, quay về nhà nhỏ của mình, thì đột nhiên khựng lại, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, một giây sau, bóng người biến mất khỏi trò chơi.
Bị out ra.
Logout, cũng có nghĩa là ý thức của hắn sẽ rơi vào trạng thái ngủ say, Văn Tinh Diệu đã quen với tình huống như thế, giống như thường lệ để lại trong tiềm thức mình một dấu ấn. Trước khi hoàn toàn rơi vào bóng tối, hắn thậm chí còn có tâm trạng nghĩ, tiếc là chỗ hạt giống dâu tây trong ba lô còn chưa kịp gieo xuống, không biết lần sau có thể onl game là bao giờ, để trống đất không gieo trồng như thế thật là lãng phí.
Còn cả, chờ đến khi Bạch Lê lên game, thấy đất ruộng trong sân nhà hắn bỏ trống, liệu có lo lắng gì không? Dù sao từ trước đến giờ, hắn chưa bao giờ để đất không lâu như vậy.
Bóng tối chậm rãi phủ xuống.
"Meow?"
*
Cùng lúc đó, trên diễn đàn của "Giải thi đấu thiết kế game giả lập, chiều hướng thảo luận liên quan đến "Vùng đất điền viên" cũng có chút thay đổi.
Khoảng sáu giờ chiều, Bạch Lê lên website trò chơi thông báo, nói cho mọi người biết, mình sắp nâng cấp tiêu chuẩn người chơi đăng nhập.
Dân mạng vừa nhìn thấy thông báo này, lập tức share lại lên diễn đàn, để mấy người có cùng sở thích với mình mà lại không theo dõi trang web chính thức, cũng nhanh chóng biết tin. Nhưng không biết từ lúc nào, trong diễn đàn đột nhiên nhiều ra mấy topic có chủ đề rất kỳ quặc.
"Ờm... Chỉ có tôi thấy cái trò chơi kia làm hơi quá sao, chẳng qua là chuẩn bị nâng cấp tiêu chuẩn người chơi thôi, còn muốn toàn bộ dân tình trên diễn đàn cùng mình ăn Tết nữa à?"
"Lắc não mà nghe thấy tiếng nước thì làm ơn mở to hai mắt ra nhìn đi, đừng để cái trò chơi nào đó lừa gạt, mấy người lao ra bây giờ chỉ giúp nó nhanh lên được bảng hotsearch trên Xingbo thôi!"
"Để tôi nói thẳng luôn cho nó ngay nhé. Lý Đào, rốt cuộc là trò Vùng đất điền viên này có đang để chơi không?"
"Chơi game hơn nữa tháng, tôi quyết định nghỉ, nếu có người giống tôi thì trước khi đăng nhập mời vào mà học hỏi kinh nghiệm nhé."
...
Có rất nhiều những topic tương tự khác, khiến người chơi "Vùng đất điền viên" không thể không hoài nghi, liệu có phải là có người thiết kế nào khác cũng tham gia giải thi đấu năm nay, thuê nick seeding để bôi xấu "Vùng đất điền viên" không? Nếu không sao nhằm ngay lúc game sắp ra thêm tiêu chuẩn đăng nhập, lại có một đống người chẳng biết từ đâu nhảy ra bới móc vậy chứ?
Mạc Tụng chính là một trong những người có suy đoán trên. Nhưng so với những người chơi bình thường khác, y còn có thêm một thân phận nữa, đó chính là streamer game giả lập. Mặc dù y vì chơi "Vùng đất điền viên" mà bỏ bom người hâm mộ hơn nửa tháng, nhưng bản năng streamer vẫn còn đó. Ngay khi phát hiện trên diễn đàn xuất hiện nhiều topic kỳ quặc như vậy, trực giác mách bảo cho y biết, việc này rất không đơn giản.
Vì thế y ấn vào xem topic có lượng thỏa luận cao nhất, chính là topic Lý Đào kia.
Trong thời mà chứng đứt gãy gien càng ngày càng trở nên nghiêm trọng như vây giờ, "Lý trí" đã trở thành nỗi ám ảnh của tất cả mọi người, phàm là chuyện có dính dáng đến từ này, thì sẽ khiến người ta không tự chủ được để ý nhiều hơn.
Trong một khoảng thời gian rất ngắn, topic của Lý Đào đã có rất nhiều lượt xem, trong đó có người chơi thực sự của "Vùng đất điền viên", cũng có người qua đường đang để mắt đến game này, đang chờ ngày có tiêu chuẩn đăng nhập, còn có cả một vài dân mạng, nhờ bài viết được chia sẻ lên Xingbo trước đó mà có biết biết một chút về game, mà càng nhiều là quần chúng hóng hớt thích nghe ngóng drama không chê lắm chuyện.
Bên trong topic cãi thành một nùi, bốn bên bên nào cũng cho là mình đúng, từ góc độ của bản thân mà đưa ra chứng cứ, thảo luận xem rốt cuộc game này có đáng để dành thời gian chơi không. Những bình luận nằm trên top thì hầu hết đều đang khuyên mọi người đừng có chơi, giống như đã đưa ra kết luận chắc như đinh đóng cột, "Vùng đất điền viên" là một cái game rất chán, chỉ tổ lãng phí thời gian.
Mạc Tụng sầm mặt ấn vào xem, thậm chí ánh mắt còn tỏ rõ sự hằn học, nếu lúc này người lập topic mà đứng đối diện với y, chắc chắn sẽ bị ánh mắt này đâm thẳng xuyên thủng. Nhưng mà sau khi y chậm rãi xem hết một lượt topic từ đầu đến cuối xong, lại đột nhiên "Phì" một tiếng bật cười, càng lúc càng cười to, thậm chí còn vỗ bàn cười như điên.
Chờ cười xong, ngon tay lập tức ấn thoát khỏi topic, mấy cái khác cũng khỏi cần xem nữa.
Hóa ra, ý đồ của mấy tên này là như vậy...
Nghĩ một chút, y lại nhắn tin cho anh trai mình, bảo đối phương tuyệt đối đừng có tin mấy cái topic ba lăng nhăng trong diễn đàn, đến giờ nên cướp thì phải nhanh tay cướp , đừng có chần chừ do dự.
Nhắn tin xong, hắn mới lại lên game, tiếp tục công cuộc trồng trọt của mình.
*
Nhà họ Sở.
Sở Thanh Lâm, mẹ Sở, ba Sở cùng Quế Ngọc Bình đang ngồi quanh bàn, Sở Thanh Lâm nghiêm túc dặn dò ba người lớn nhà mình: "Ba mẹ, cả chú Quế nữa, tình hình chính là như vậy. Mấy ngày nay không phải mọi người vẫn nói muốn vào game chơi với con sao, giờ cơ hội đã bày ra ngay trước mắt, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai người thiết kế trò chơi sẽ nâng cấp thêm tiêu chuẩn đăng nhập, đến lúc đó, mọi người nhất định phải nhanh tay cướp lấy. Bỏ lỡ lần này, không biết bao giờ mới có lần khác..."
"Con trai yên tâm!" Mẹ Sở hùng hồn vỗ ngực cam đoan, "Mẹ đã chuẩn bị xong hết rồi, con cứ yên tâm ở trong game, chờ đón tiếp chúng ta đi!"
"... Ba, sẽ cố hết sức." Đối với chuyện cướp tiêu chuẩn này, ba Sở lại không ôm hi vọng quá lớn, chỉ có thể làm hết sức mình.
Người phản ứng mạnh nhất ở đây chính là Quế Ngọc Bình, ông thậm chí còn xắn tay áo lên tận khuỷu, xoay xoay cổ tay làm khởi động, cười ha ha nói: "Chú nhất định sẽ cướp được, mấy ngày này chú đều ở nhà tập dùng dao, nhất định có thể đánh bại người khác."
Ba người nhà họ Sở nghĩ đến cảnh mấy ngày nay đều bị khoai tây sợi xào chay, nộm khoai tây, bánh khoai tây chiên... của Quế Ngọc Bình làm cho phát ngán, mặt cũng tái xanh luôn. Nhất là Sở Thanh Lân, đã từng ăn được khoai tây thơm mềm bở tung trong game, out game một cái lại phải ăn đủ loại khoai tây sợi mùi vị kỳ quái, cậu nhóc cảm thấy lưỡi mình sắp mất vị giác luôn rồi!
Chưa bao giờ như bây giờ, cậu ta tha thiết hi vọng chú Quế cướp được suất đăng nhập QAQ.
*
Nhà họ Khương.
Khương Hoài Bích chiếu màn hình giả lập lên tường phòng ngủ, vừa không ngừng chiến đấu, tranh luận với mấy người trong topic, vừa nhảy tưng tưng trên giường, không thể yên tĩnh lấy một giây.
"A a a a! Tức chết đi được, mấy người này đang nói cái điên rồ gì vậy, sao bọn họ lại nói Vùng đất điền viên là trò chơi trẻ nhạt ru ngủ, rõ ràng là chơi rất vui có biết không hả? Lại còn lấy tựa game khủng như Xưng bá vũ trụ ra để so sánh nữa chứ, có biết hai chữ xấu hổ viết thế nào không? Hai trò này hoàn toàn không có tí liên quan gì đến nhau có được không! ! Game đánh đánh giết giết sao có thể so sánh với game nhàn nhã thoải mái được!"
"Còn cả cái này nữa, nói gì mà không có ai cướp tiêu chuẩn vào game, ha ha, có tin là một giây sẽ bị cướp không còn cọng lông không? Đến lúc đó mặt bị vả sưng thì cũng đừng có khóc lóc chạy về nhà mách mẹ đấy!"
"Đáng ghét đáng ghét đáng ghét, mấy người đã chê trò chơi này như vậy, đến lúc đó có giỏi thì đừng tranh với tôi, để tôi một mình hưởng trọn tiêu chuẩn game đi!"
"Chiến đấu" không ngừng nghỉ suốt hơn hai tiếng đồng hồ, Khương Hoài Bích bắt đầu thấy thấm mệt, cô không tiếp tục phản bác trên topic nữa mà nằm bẹp trên giường, giang tay giang chân thành hình chữ "Đại - 大", nghỉ lấy hơi mấy phút.
Chờ nghỉ đủ, cô lại nhảy bật dậy y như một chú cá chép, lấy dưới gối ra một cuốn sổ to, trong đó đã viết kín một nửa. Nếu giờ Khương Vũ có mặt ở đây, ông có thể lập tức nhận ra quyển sổ này chính là bảo bối của con gái nhà mình, mỹ danh là "Sổ tay hướng dẫn làm nông trong thời đại vũ trụ".
Tác giả: Khương Hoài Bích.
Quyển "Sổ tay hướng dẫn" này ghi chép lại từng chút một những điểm cần lưu ý về việc đồng áng của Khương Hoài Bích. Mỗi lần làm chết loại cây nào, cô đều viết tỉ mỉ lại những sai lầm lúc đó của mình để rút kinh nghiệm, tránh cho lần sau mắc phải lỗi tương tự. Nhưng hạt giống có là sắt cũng bị úng nước chết hết, cho nên toàn bộ ghi chép bên trong "Sỏ tay hướng dẫn" có đến không dưới một trăm loại kinh nghiệm làm chết cây thảm khốc của Khương Hoài Bích, mà không có lấy một ví dụ thành công nào.
Sau khi cô phát hiện trò chơi tên "Vùng đất điền viên" này xong, mọi chuyện bắt đầu có chiều hướng diễn biến tốt hơn. Nghe nói ở trong game, chỉ cần đào hố, gieo hạt, lấp đất, lại tùy tiện bón thêm chút phân và nước thì mấy tiếng là có thể thu hoạch được cây trồng. Hơn nữa nghe người chơi trong game tả, những cây trồng thu hoạch được trong game đều có mùi thơm đặc trưng riêng của nó, cho dù nhắm mắt lại, cũng có thể dựa vào hương thơm của chúng nó để phần biệt, thực sự nghe mà khiến người ta phát thèm.
Hoàn toàn không giống như bên ngoài thực tế, ngoại trừ hình dáng khác nhau, thì mùi vị của tất cả các loại rau dưa, hoa quả, lương thực đều na ná nhau.
Khương Hoài Bích mở đến một trang còn trắng, vung bút viết lên trên tám chữ lớn: Thay hình đổi dạng, làm lại từ đầu!
Cô nhất định phải ở trong game khai khẩn thật nhiều ruộng đất, trồng thật nhiều cây! Khương Hoài Bích ôm sổ, đến lúc đó, cô tuyệt đối sẽ không để lãng phí một giây phút nào, toàn tâm toàn ý, cống hiến hết mình cho sự nghiệp trồng trọt của bản thân!
Nghĩ đến đó, cô gái đang ngồi xếp bằng rên giường đột nhiên run lên, ngay sau đó từ người cho đến quần áo đến biến mất trên giường, thay vào đó là một bóng dáng nhỏ bé bị cuốn "Sổ tay hướng dẫn" kia che lại.
Chuột hamster nhỏ xoa xoa hai má căng tròng của mình bò ra, lăn qua lăn lại trên chăn bông mềm mại một lúc, cuối cùng nằm ngửa bụng lên. Cẩn thận quan sát sắc mặt của cô, có thể nhìn ra cô đang rất là thoải mái.
Nhưng mà cha ruột của cô nàng cảm nhận được năng lượng khi hóa thú thì lập tức vọt vào: "Khương Hoài Bích, ai cho con biến trở về hình thú hả, nhanh biến trở lại ngay cho ba! Còn như vậy nữa, cẩn thận không biến lại được, đến lúc đó ba với mẹ còn phải chạy đến Hành tinh Hi Vọng xa xôi kia để thăm con, đáng thương lắm đó có biết không!"
Không biết "Đáng thương" này là nói ông ta và vợ, hay