02/04/2022
Edit: Nhật Nhật
Hờ hờ hờ... Hôm qua tôi quên không đăng, các cô làm như không biết gì đi ha. :))))))))))))))
...
Chương 91
"Trưởng thôn, lần này thực sự là có nguyên nhân, ông yên tâm đi, mấy bé gà con đó không có sao hết, chúng nó đã trở thành thú cưng của tôi rồi." Đường Nghênh chân thành giải thích, nhưng không lấy gà con ra cho trưởng thôn nhìn.
Thực tế, chính anh ta cũng không rõ lắm, không biết gà con nhận là thú cưng rồi thả ra sẽ trông như thế nào. Nghĩ đến cái danh hiệu "Gà mẹ" kia, trong lòng anh ta có loại cảm giác kháng cự rất lớn.
"Hừ, anh bạn trẻ này, cậu đừng có hòng lừa gạt già, nếu cậu nhận chúng nó làm thú cưng thật thì thả ra cho già nhìn một cái đi, cũng để già có thể an tâm, tiếp tục bán con giống cho cậu." Ông trưởng thôn kiên quyết không chịu nhả ra, ánh mắt nhìn Đường Nghênh y như nhìn một tên sát nhân giết gà hàng loạt.
Những người chơi khác quanh đó hận không thể cho trưởng thôn một tràng pháo tay: "Đúng đấy đúng đấy, ông anh/ chú em [Nằm thắng] này, anh/ cậu cứ cho thú cưng của mình ra để mọi người nhìn một cái, có gì đâu mà phải giấu giấu giếm giếm như thế?"
Còn có người nhỏ giọng lầu bầu: "Tiện thể thả gà con ra thì cũng đeo danh hiệu lên luôn đi, hai cái đồng thời phối hợp, cảm giác sẽ tốt hơn đấy, hờ hờ hờ."
Đường Nghênh thính tai, hai câu này đều nghe rõ mồn một, anh ra đen mặt, nhưng cũng biết, mình mà không làm theo thì sợ là ải này khó qua.
Hừ, thả thì thả, dù sao trong game ông đây cũng dùng mặt giả, ai mà biết người đội danh hiệu "Gà mẹ" trên đỉnh đầu lại là phụ tá Đường của thượng tướng Đế quốc chứ ~
Chuyện nằm chơi cũng thắng này có là gì với phó quan Đường như anh ta!
"Vậy được, tôi sẽ thả bọn nó ra, trưởng thôn ông đừng dùng ánh mắt như vậy để nhìn tôi nữa, tôi thực sự không phải người như vậy." Đường Nghênh thở dài một tiếng, mở bảng lựa chọn thú cưng của hệ thống ra.
"Chích chích!"
"Cục cục!"
"Chíp!"
Mỗi chuỗi năm bé lông vàng bằng nắm tay đi ra, y như xâu kẹo hồ lô đứng xếp hàng chỉnh tề, vị quýt hay cam gì đó, xuất hiện bên chân Đường Nghênh. Chúng nó nhảy nhót tưng bừng, nhưng không hề chạy loạn khắp nơi, rất ngoan ngoãn tụ lại một chỗ, dường như thật sự coi Đường Nghênh thành mẹ mình.
Người chơi thích đùa giỡn thấy thế thì tiến lên một bước, cố ý hù chúng nó một chút, xem năm con gà con này có thể hoảng hốt chạy loạn lên không.
Sau đó, một màn thần kỳ xuất hiện, nhóm gà con nhao nhao vẫy hai cánh nhỏ của mình, thế mà lại có thể bay lên, từng túm lông xù tròn xoe cách "Gà mẹ" chỉ có nửa bước chân, bay quanh bên người Đường Nghênh.
Đầu tiên là bay vòng vòng quanh chân Đường Nghênh, sau đó cà cà đầu vào eo anh ta, tiếp nữa thì lại nghịch ngợm bay lên tay Đường Nghênh, muốn nhảy nhót trong lòng bàn tay anh ta, còn suýt chút nữa vì chen chúc tranh giành mà uýnh nhau, cuối cùng giẫm lên cánh tay Đường Nghênh, tiếp tục chạy lên trên, làm ổ trên đỉnh đầu anh ta.
Năm nhóc gà con không nặng được bao nhiêu, Đường Nghênh chỉ cảm thấy trên đầu mình như được đội thêm một cái mũ lông xù, không quen lắm thôi, trái lại, ánh mắt người chơi xung quanh nóng rực, nhìn chằm chằm anh ta.
Nhất là mấy nữ game thủ, ai nấy đều đưa tay ôm ngực, mắt sáng long lanh như có sao, ánh mắt nhìn đám gà con tràn đầy tình thương của mẹ. A a a a! Mấy em gà con này dễ cưng quá đi, thực muốn có mấy em ý!
Tuy không muốn thừa nhận, nhưng đám nam thanh niên bên kia cũng không hiểu sao thốt ra một câu: "Này... Đáng yêu quá."
Đường Nghênh phát hiện những người chơi khác không cười nhạo mình vì đám gà con này không phù hợp với mình tượng mãnh nam của bản thân, trái lại còn lộ ra vẻ ước ao xao xuyến, Đường Nghênh cũng thấy yên lòng, quyết định châm thêm tí lửa, hóng trả thù mấy tên ban nãy đứng ngoài "Khuyến khích".
"Năm con gà con gộp lại chỉ chiếm có một ô chứa thú cưng thôi, lúc nhận thú cưng thế nào thì sau này vẫn thế ấy, không lớn lên nữa. Chúng nó có hai kỹ năng, một cái là giúp tăng 10% khả năng hòa hợp, một cái khác là giúp tăng thể trọng của gia cầm nuôi trong nhà."
"Còn nữa còn nữa." Đường Nghênh cười hì hì, đeo danh hiệu "Gà mẹ" lên, "Danh hiệu mới nhận được này cũng không tồi, trong lúc đeo có thể tăng 20% tiến độ chăn nuôi gia cầm, lượng trứng thu hoạch được tăng gấp đôi. Ha ha, có danh hiệu cùng thú cưng ở đây, tôi nuôi gà vịt ngan ngỗng không phải làm ít ăn nhiều sao?"
Người chơi vây xem hóng hớt sợ ngây người, bọn họ cứ tưởng minh qua đây để xem náo nhiệt, kết quả thú cưng cùng kỹ năng của người ta đều là đỉnh của đỉnh, bọn họ mới là thằng hề? !
"Quá đỉnh luôn, ông anh [Nằm thắng] mai mốt có thể làm giàu nhờ nuôi gà rồi!"
"Hức hức hức, gà con đáng yêu ơi là đáng yêu, còn có kỹ năng thần thánh như vậy nữa, quả nhiên không phải chỉ có mỗi đáng yêu không."
"Giờ tôi chỉ muốn biết một chuyện... Ông anh, tốt cuộc ông anh làm thế nào vậy, thế mà có thể thu một lúc cả năm em gà làm thú cưng, như bình thường không phải nên tính thành năm con thú cưng sao?"
Vấn đề này hỏi hay lắm, rất cả mọi người đều vểnh lỗ tai, muốn nghe xem Đường Nghênh sẽ trả lời thế nào.
Đường Nghênh cũng không ngại nói cho bọn họ biết đáp án, trực tiếp nói chuyện "Bánh thuần hóa" ra, còn nói mình sử dụng nó như thế nào. Cứ thế, làm đám người chơi rối loạn tưng bừng.
" Bánh thuần hóa! Lại là Bánh thuần hóa! Tôi cứ tưởng lấy hai cái bánh ra thuần hóa heo rừng đã là cách sử dụng tốt nhất rồi, kết quả hiện thức chứng minh, tôi còn có thể dùng một cái Bánh thuần hóa để hạ gục năm em gà con! Hức hức hức, sao người bị sụp nhà lúc trước không phải là tôi chứ?"
"Quả nhiên là do trí tưởng tượng của chúng ta quá nghèo nàn, chỉ có chúng ta không nghĩ tới chức không có chuyện trò chơi không làm được. Thật hi vọng cửa hàng trưởng thôn có thể bán Bán thuần hóa này ra, đến lúc đó tôi mua hết!"
"Hề hề, ông anh [Nằm thắng] này ~ chỗ anh còn thừa Bánh thuần hóa không, có thể bán lại cho em đây một cái không? Anh cứ ra giá, đảm bảo em đây ra tiền không chớp mắt!"
Đường Nghênh được mọi người ước ao ghen tỵ như vậy đang có chút lâng lâng, nghe thế lập tức hoàn hồn, lạnh lùng vô tình từ chối.
"Không được, vật phất quý hiếm như vậy, tôi nào nỡ bán, mấy người khỏi phải nghĩ nữa." Đồ tốt như thế, phải quay về hỏi xem người bên mình có ai muốn hay không, không muốn mới tính tiếp.
Lại mua thêm năm con gà con từ chỗ trưởng thôn, xong xuôi, Đường Nghênh vội vã rời đi. Nhìn bóng lưng vội vã của anh ta, trông cứ như phía sau có ma đuổi vậy.
Người chơi vừa tỏ ý muốn mua "Bánh thuần hóa", trong lòng cũng biết ý tưởng của mình quá viển vông, nghe Đường Nghênh từ chối cũng không thấy mất mát gì lắm, trái lại còn tự an ủi mình, thứ đã định sẵn sẽ không thuộc về mình thì không cần cố cầu.
Mà cũng có những người ỷ vào da mặt mình dày, cùng tiền tài tấn công, thành công đổi được một cái "Bánh thuần hóa" trừ trong tay chiến sĩ quân đội.
Người này cũng giống Văn Tinh Diệu, đều là người chơi hệ tinh tệ, tác phong so với Văn Tinh Diệu phô trương hơn nhiều, mua được "Bánh thuần hóa" xong, y cũng không vội dùng ngay, cũng không học theo Đường Nghênh đi thuần háo năm con gà con, mà chạy lên mạng vũ trụ, tìm kiếm linh cảm bắt thú cưng trong sách cổ.
Y tìm tìm tìm, tìm rồi lại tìm, cuối cùng thông qua một bức tranh lịch sử không thể kiếm chứng này ra chút ý tưởng.
Tối đến, y quyết định xuất phát đi bắt thú cưng. Để lưu giữ lại thời khắc lịch sử này, y thậm chí còn mời Mạc Tụng đến giúp mình livestream, quay lại giây phút kích động lòng người này.
Mạc Tụng cũng rất thích tham gia náo nhiệt, lập tức thoải mái đồng ý.
Theo như yêu cầu của khán giả xem live, Mạc Tụng đưa ra một cây hỏi: "[Hạt tía tô] này, khán giả đều đang rất tò mò, không biết cậu đã dùng điều kiện gì để thuyết phục đối phương, để người ta đồng ý bán Bánh thuần hóa cho mình, cậu có tiện chia sẻ cùng khán giả đang xem live vấn đề này không?"
[Hạt tía tô] là một chàng trai trông khá trẻ, khuôn mặt điển trai phong độ, dáng vẻ lúc cười lên khiến khán giả, không cần biết là nam hay nữ, đều phải hét lên "Anh giai, em có thể".
[Hạt tía tô] nói: "Đương nhiên là được rồi, tôi bỏ ra tổng cộng 300 kim tệ, mười cái cần câu bạc, cùng một bộ trang phục nam Người đi đêm mới đổi được đấy. Nói thật, lúc mang đồ ra đổi, tôi vẫn thấy có chút đau lòng, nhưng nếu thành công bắt được thú cưng mà tôi muốn, vậy những thứ đó bỏ ra cũng đáng!"
"Người đi đêm" là trang phục chỉ có thể mở được từ "Hộp bất ngờ". Đối với người chơi muốn có bộ trang phục này mà nói, giá trị không thể đong đếm được.
Trong khu bình luận chạy lên một đống comment "Đại gia, đói bụng đói bụng, cho xin ít cơm", ngay cả Mạc Tụng cũng lặng lẽ nuốt nước miếng, ở chỗ ống kinh không quay tới, tự nhéo đùi mình một cái thật đau mới khiến bản thân không lộ ra vẻ mặt thèm nhỏ dãi.
Y làm một phóng viên đủ tư cách: "Wow, bánh thuần hóa kia đắt đỏ dữ, nếu là tôi, tôi nhất định cũng đổi cho cậu!"
Một người chơi mặc đồ đen vừa xem livestream vừa xoa xoa bả vai bị bạn mình đánh đau, không ngừng gật đầu lia lịa: Đúng đúng đúng, chính vậy đó, không phải do ý chí tôi không đủ kiên định, mà thật sự là do người ta cho quá nhiều...
"Nếu trong tay đã có Bánh thuần hóa, lại có mục tiêu phù hợp, vậy hãy để [Hạt tía tô] dẫn chúng ta đi bắt em thú cưng đắt đỏ này đi!" Mạc Tụng nói với ống kinh một câu rồi đi theo sau [Hạt tía tô].
[Hạt tía tô] dẫn mọi người đi thẳng một đường, đến bìa rừng giáp với biển, chỗ này cũng có một điểm câu cá, có thể bắt được cá biển, nhưng vì khoảng cách quá xa, cho nên có rất ít người tới đây câu cá.
Đối mặt với biểu cảm khó hiểu của Mạc Tụng, [Hạt tía tô] cười "Hì hì", giải thích ý tưởng của mình.
"Hôm nay động vật tôi định bắt chính là một loại động vật biển, không phải cá mà là giống tôm tít, nó sinh sống ở vùng nước mặn, chỉ có thể tìm thấy ở biển. Lúc trước, vì buồn chán, tôi gần như đã đi khắp các chỗ có nước ở trong game, sau đó ở đây tình cờ bắt được nó. Sở dĩ có ý tưởng này... Thật ra là vì một tấm ảnh lưu lại từ thời Trái Đất cổ, bức ảnh kia nằm trong một bộ sưu tập, tên là "Biểu tượng cảm xúc", hiện giờ không tiện lấy ra cho mọi người xem, tôi có thể mô tả lại một chút."
"Một người được vẽ kiểu hoạt họa đang cưỡi trên một con tôm, toàn thân đỏ thẫm, đầu tôm được ghìm lại bằng dây cương, đầu dây nằm trong tay người kia, cùng lúc đó, đối phương lớn tiếng thét một câu Tôm tít, tiến lên. Tôi nghĩ , loại tôm này chắc là công cụ giao thông thời Trái Đất cổ, con trong ảnh không phải là tôm tít sống mà là sản phẩm cơ khí?"
"Nhưng mà không sao, chúng ta có thể thử trải nghiệm thú vui cưỡi vật sống ở trong game xem sao. Hôm nay, tôi nhất định phải bắt được thật nhiều tôm tít, đút Bánh thuần hóa" cho chúng nó ăn, có lẽ sau khi bị thuần hóa, chúng nó sẽ hợp thể, trở thành một con tôm tít vô cùng lớn. Nói chung, xin mọi người hãy chúc phúc cho tôi, lần này tôi đã bỏ giá cao ra giúp mọi người thử nghiệm đấy, hy vọng có thể thành công!"
Đã có khán giả nhanh nhẹn lên mạng vũ trụ tìm kiếm từ khóa liên quan, cuối cùng cũng tìm ra được bức ảnh mà [Hạt tía tô] nói, nhìn người nhỏ đang cưỡi trên lưng tôm tít, vẻ mặt thích ý kiêu ngạo lại có chút xấu tính, không ít người cũng sinh lòng mong ngóng, nếu [Hạt tía tô] bắt được tôm tít thật, cũng thành công khiến chúng nó hợp thể, có phải người này cũng có thể ngồi trên lưng tôm tít rong ruổi khắp nơi không?"
Chờ đến lần tiếp theo trò chơi cập nhật thêm tiêu chuẩn đăng nhập, bọn họ mà may mắn cướp được một vé thì có thể đi tìm [Hạt tía tô] nhờ vả, xin đối phương cho mình cưỡi tôm tít một chút không nhỉ?
Trong nhất thời, bình luận đều là comment chúc phúc cùng xin ôm đùi.
Bạch Lê cũng đang xem Mạc Tụng livestream. Trong năm chủ đề phát sóng của game, cậu thích xem livestream của Mạc Tụng nhất, nhiều trò gian không kể, khán giả xem live cùng người chơi tham dự lại có nhiều ý tưởng kỳ lạ, ngay cả người thiết kế game như cậu mà nhiều lúc cũng nhịn không được, muốn thỏa mãn giấc mộng của các game thủ.
Ví dụ như bây giờ.
Thiết lập trước đó của cậu là, các cá thể động vật nhỏ có thể bị người chơi nhận làm thú cưng theo bầy theo đàn, nhưng bọn nó không thể "Hợp thể". Mà bây giờ, cậu không ngại cho người chơi tên [Hạt tía tô] kia thêm một kỹ năng thú cưng mới, để đám tôm tít nhỏ y bắt được thật sự hợp thể thành một con tôm tít to hơn.
Sau ngày hôm nay, cậu còn có thể nghĩ ra thêm một vài kỹ năng kỳ quái khác nữa, thế mới là giải trí chứ.
Trong lúc Bạch Lê ngẫm nghĩ, thiết lập game cũng âm thầm thay đổi.
Trên màn hình trực tiếp, [Hạt tía tô] đã có chuẩn bị từ trước, lập tức moi ra một cái túi lưới thật dài, thả vào trong nước, lại bỏ vào trong túi mười viên mồi câu cao cấp nghiền nát, nín thở tập trung, chờ đợi tôm tít kéo đến.
_____________________
Tôm tít cảnh (Em đỏ toàn thân đây.)
Nói đến tôm tít, tôi lại thèm tôm tít nướng. Dí cho các cô cái ảnh để thèm chung.
---o0o---
Chương 92
Điểm câu cá này đúng là nơi có nhiều tôm tít nhất. Không đến năm phút đồng hồ, trong túi lưới đã có động tĩnh.
Mạc Tụng lặng lẽ chỉnh ống kính qua thăm dò, [Hạt tía tô] hiểu ý, cẩn thận nâng túi lưới lên, để lộ ra đám tôm tít lít nha lít nhít bên trong.
Mỗi con đều dài bằng ngón trỏ của người trưởng thành, vỏ tôm có màu xám nhạt, thịt tôm bên trong trong suốt, lúc tôm xoay người sang chỗ khác còn có thể nhìn thấy một phần màu trắng bên trong, trông rất béo.
Hình ảnh đóng băng một cách kỳ dị, [Hạt tía tô] vội ho một tiếng, làm như vô ý nói: "Một túi tôm tít lớn thế này, trên trong phải có ít nhất tầm bốn, năm chục con, một lát nữa tôi sẽ chọn ra mười con to