06/04/2022
Chương 95
"[Lê Bạch]." Văn Tinh Diệu nhân lúc những người khác không để ý đến họ, lặng lẽ ghé sát vào tai Bạch Lê, hỏi, "Trong gói quà của trưởng thôn sẽ có những vật phẩm nào vậy?"
Bạch Lê thấy tai mình ngứa ngứa, hơi thở ấm nóng nhuộm lên vành tai cậu, Bạch Lê lặng lẽ ngồi thẳng lại, cũng nhỏ giọng đáp: "Tôi đặt thiết lập một tỷ lệ nhất định để gói quà có thể mở ra những loại vật phẩm đã có trong game, cùng một vài loại vật phẩm sẽ xuất hiện trong tương lai, từ hạt giống cây trồng đến trang phục nhân vật trong Hộp bất ngờ, chỉ cần người chơi đủ may mắn thì có thể mở được vật phẩm tương đối quý hiếm. Nhưng mà trong đó còn có một yếu tố khác cũng tương đối quan trọng, đó chính là điểm cống hiến của người chơi trong nhiệm vụ lần này, điểm cống hiến càng cao, cơ hội nhận được vật phẩm quý hiếm cũng càng lớn, cái này anh hiểu mà, đúng không?"
Hiểu hiểu, làm nhiều được nhiều đúng không?
Văn Tinh Diệu gật đầu, trong lòng thầm nghĩ, điểm cống hiến của hắn nằm trong top 100, không biết sẽ nhận được vật phẩm thế nào.
Hắn còn đang định hỏi thêm nữa thì lại bị những người khắc cắt ngang.
"[Lê Bạch], [Yêu Tinh], chuẩn bị livestream rồi đấy, sao hai người còn không lấy gói quà của mình ra?" Hùng Tịch nhắc hai người nhanh nhanh thực hiện động tác tiếp theo, gói quà bị bàn tay của anh ta chèn cho có hơi nhỏ.
"À à, vừa nãy tôi không để ý." Bạch Lê ngượng ngùng cười với bọn họ, sau đó lấy gói quà của mình ra ôm vào lòng.
Văn Tinh Diệu ngậm miệng lại, cũng răm rắp học theo, lấy gói quà ra, không nói gì nữa. Biểu cảm bình tĩnh, hai mắt nhìn thẳng về phía trước, hình như đang nghĩ gì đó, chỉ có ánh mắt thỉnh thoảng lấp lóe, để lộ ra sự chột dạ của hắn.
Bên cạnh hắn, Đường Nghênh ngồi thẳng người, không dấu vết quan sát phản ứng của Bạch Lê và Văn Tinh Diệu. Từ biểu cảm đến động tác của Bạch Lê đều hết sức bình thường, nhưng Văn Tinh Diệu thì... Đường Nghênh sờ sờ cằm, cứ cảm thấy tên nhóc này không giống trước kia!
Đúng lúc này, Văn Tinh Diệu dường như chú ý đến ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Đường Nghênh, liếc mắt nhìn lại, trong ánh mắt có chút cảnh cáo. Đường Nghênh vội vàng giả vờ như đang tìm cái gì đó, nhanh chóng dời tầm mắt, nhìn về những chỗ khác.
Bạch Lê mở phòng phát sóng của Mạc Tụng ra, muốn nhìn xem phản ứng của cư dân mạng bên ngoài thế nào.
"Đáng ghét, trò chơi này thật thơm quá đi! Lý trí nói với tôi rằng, càng xem sẽ chỉ càng muốn vào chơi hơn thôi, nhưng tay tôi lại không nghe lời, đã ấn vào xem rồi TAT."
"Mở hộp đen? Cái này thì có gì hay? Ồ, hóa ra là Hộp đen trong Vùng đất điền viên à, vậy thì được :)!"
"Ôi chao! Mì Gấu Đỏ, ông nhanh lùi về sau một tí đi, tôi cũng muốn nhìn xem nhà lớn của trưởng thôn trông thế nào, vách tường sau lưng ông trông đẹp ghê á, phù điêu trên đó nhìn ấn tượng thiệt, sao lúc ông vào tham quan không livestream luôn vậy, quá đáng!"
"Hộp đen ở đâu, hộp đen ở chỗ nào, gõ bát chờ ~ing!"
"Oa! Nhiều người ghê, đây là tất cả người chơi trong game hả? 5 nghìn người, thế mà không cho chỗ cho tôi, đau lòng quá đi..."
"Lầu trên này, chỉ có 4.995* người thôi, ông quên mất mấy tiêu chuẩn đến giờ vẫn nằm trong tay người thiết kế rồi."
Chỗ này trong raw là 4998, nhưng lần trước Bạch Lê giữ lại 5 slot, dân mạng cũng chưa biết ẻm để cho ai, chương sau cũng thấy nói thế, nên ở đây tôi sửa lại nhé.
"Hu hu hu hu! ! !"
Lúc thấy có người nhắc đến mấy tiêu chuẩn này, Mạc Tụng suýt chút nữa đã quên mất, nhìn về phía Bạch Lê rồi. Nguy hiểm thật, may là phanh lại kịp, y ho khan một tiếng, nhanh chóng giải thích cách chơi.
Chuyện này đã được quyết định trước từ tối qua, lúc đó Mạc Tụng chỉ đề nghị thử thế thôi, không ngờ lại được tất cả mọi người đồng ý. Mọi người nói, chuyện có ý nghĩa lại thú vị như vậy, sao có thể không cho người khác tham gia cùng chứ?
Đối với việc này, dân mạng đứng ngoài cuộc chơi chỉ có thể thốt lên: Hơ, xùy! !
"Tôi sẽ chơi một trò chơi nhỏ ngay ở đây, chờ khi tôi nói bắt đầu, mọi người chọn ra một con số, nằm trong khoảng từ 10 đến 50, tôi sẽ ngẫu nhiên đọc bình luận của một khán giả,. Số mà tôi chọn cũng chính là số người chơi cùng lúc mở gói quà nhiệm vụ, đến lúc đó chúng ta có thể biết được, ai đen ai đỏ! Mà sau khi buổi livestream kết thúc, tôi sẽ nhắn tin liên hệ với người chơi may mắn có số được chọn, gửi cho người đó một phần quà nhỏ ~"
Quả nhiên là có cảm giác được tham gia thật. Cư dân mạng chơi game từ bên ngoài không hiểu sao cảm thấy thật hài lòng, lớn tiếng nói: "Món quà nhỏ cái gì không quan trọng, chủ yếu là thích chọn số thôi!"
Những game thủ có mặt cũng háo hức muốn thử, trước khi gói quà được mở ra thì đều có cảm giác mình chính là người được số mệnh lựa chọn. Hơn nữa, bọn họ tin chắc, tự tin cũng là một loại năng lượng huyền học, chỉ cần bọn họ có đủ tự tin, chắc chắc vật phẩm mở ra từ gói quà sẽ không khiến họ thất vọng.
Về phần những yếu tố huyền học khác, thí dụ như chắp tay cầu khấn, tắm rửa thắp nhang, hiến tế thịt mỡ, tóc tai, bạn gay tốt N năm, vận đào hoa các loại trên người mình cho hệ thống trò chơi hay người thiết kế, lại càng nhiều không đếm xuể.
Hiện trường livestream không khác nào địa điểm hành nghề mê tín dị đoan cỡ lớn.
Bạch Lê: "..." Không cần thành kính như vậy đâu. Cậu cần vận đào hoa của người khác mà làm gì!
Trong lúc đùa giỡn trêu chọc lẫn nhau, lượt chọn số đầu tiên đã bắt đầu.
Mạc Tụng điều khiển chương trình, lấy được số "25".
"Để tôi!"
"Để tôi lên luôn đi, mở sớm thì biết sớm, tôi đã tò mò không biết bên trong là cái gì muốn chết rồi đây!"
"Tôi tôi tôi!"
Không bao lâu, nhóm người chơi mở quà đầu tiên đã gom đủ, đứng ở chính giữa đám đông.
"Có thể mở ra chưa?" Vừa đứng không bao lâu, một người trong số đó đã thúc giục hỏi.
Mạc Tụng cười híp mắt, ra hiệu "Xin mời": "Có thể, mọi người tùy ý mở, mở xong chỉ cần báo lại kết quả là được."
Vừa dứt lời, đã có người không chờ thêm được nữa, bóc gói quà trong tay ra.
Biểu cảm của đối phương trong nháy mắt đó, nói thế nào nhỉ? Từ tràn đầy mong đợi, biến thành ngạc nhiên chết sững, sau đó nụ cười trên mặt biến mất, hai mắt trống rỗng vô hồn, mê man ngẩng đầu lên, giống như đang ở trong mơ.
"A a a a, căng thẳng muốn chết, rốt cuộc đây là mở được thứ tốt hay bốc trúng rác thải, có là thế nào thì cũng có một lời đi chứ!"
"Căng thẳng +1, thế nào mà cảm giác so với mình tự mở hộp đen còn kích thích hơn vậy nhỉ?"
"Hê, chắc là không bốc ra một tên giang hồ mạng* đâu nhỉ?
*Gốc 精神小伙: Ban đầu từ này dùng để chỉ những người có vẻ ngoài gọn gàng năng động. Bây giờ nó gần như đặc biệt đề cập đến những thanh niên có vẻ ngoài giang hồ, xăm hình trên toàn bộ cánh tay, tóc đầu cắt moi nhuộm màu, quần bó sát, đi giày da bóng... (Giống kiểu Khá Bảnh bên mình á)
"Phụt, há há há, đừng nói thế chứ, trong game thì lấy đâu ra giang hồ mạng?"
Trong lúc khán giả ngỏng cổ chờ đợi, người chơi này cuối cùng cũng tìm lại được giọng nói của mình: "Mười, mười hạt giống lúa mì cùng mười hạt giống hoa thủy tiên, rốt cuộc như vậy là tốt hay xấu?"
Chắc là xấu rồi, dù sao cũng toàn là hạt giống mà ha?
Nhưng rất nhanh, người bên cạnh đã nói cho y biết, không có thảm nhất, chỉ có càng thảm hơn mà thôi, ông anh bên cạnh y mở ra năm bình nước khoáng, ngoại trừ uống xong hết khát ra thì không còn tác dụng nào nữa cả. Còn y tốt xấu gì cũng mở ra được mấy hạt giống hoa, khá là được các chị em phụ nữ yêu thích.
Nghĩ thế, người chơi đầu tiên cảm thấy thoải mái hơn nhiều, may mắn may mắn, y không phải là người đen đủi nhất.
Mở đầu bằng hai trận Waterloo*, khiến những người chơi phía sau đều cảm thấy lo lắng, không biết vật phẩm mình mở ra liệu có bết bát hơn cả hai người này không.
*Tôi có chú thích về trận Waterloo này ở đâu rồi ý, đây là trận chiến cuối cùng của Napoleon, ý chỉ sự thất bại ý.
23 người chơi còn lại bắt đầu đùn đẩy, nhường nhau, không ai muốn là người thứ ba mở quà cả. Cuối cùng vẫn là Mạc Tụng đứng ra, khuyên bọn họ mở lần lượt theo vị trí đứng của từng người, bấy giờ họ mới miễn cưỡng đồng ý.
Trong lúc Mạc Tụng cùng khán giả đều nghĩ mấy người này sẽ mở quà lần lượt, thì năm người chơi đứng phía trên lại bàn với nhau, cuối cùng quyết định mở quà cùng lúc.
"Tôi đếm ba hai một, chúng ta cùng nhau mở ra nhé! Ba, hai, một!"
Chỉ thấy gói quà trên tay một trong số năm người nọ phát ra ánh sáng trắng, nhàn nhạt không quá nổi bật, nhưng dù chỉ có như vậy khán giả xem live vẫn tinh mắt phát hiện ra, lập tức thúc giục Mạc Tụng đi lên hỏi, xem người ta mở được món gì tốt.
Mạc Tụng biết nghe lời phải, lập tức tiến lên phỏng vấn.
Người chơi kia vẫn còn chưa hoàn hồn lại từ trong ánh sáng gói quà phát ra, lúc này phát hiện mình đã trở thành tiêu điểm tập trung sự chú ý của mọi người thì xoa mặt một cái, nói câu "Mấy người chờ tôi chút", xong cúi đầu tìm kiếm trong ba lô của mình. Không mất nhiều thời gian để tìm kiếm, hệ thống đã ra thông báo nhắc nhở, vật phẩm mới được đặt ở ô cuối cùng, rất nhanh, y đã cầm một món đồ tròn tròn nho nhỏ trên tay, ngẩng đầu lên.
"Đây là hạt giống cây phát lộc, ánh sáng ban nãy là do nó phát ra." Chủ nhân của hạt giống giới thiệu, "Nghe nói sau khi trồng xuống, mất 30 ngày mới lớn, sau đó mỗi ngày sẽ kết ra 100 tiền đồng, may mắn thì còn có thể kết được cả tiền vàng và kim cương nữa."
Oa! Đồ tốt!
Ánh mắt quần chúng nhân dân hóng hớt nhìn về phía hạt giống lập tức thay đổi, cây phát lộc, nghe tên đã thấy lợi hại rồi, còn có thể trực tiếp kết ra tiền, tuy không nhiều nhưng ngày nào cũng có, ngày qua ngày, tích tiểu thành đại, một tháng ít cũng có thể kiếm được 30 vàng đấy! hơn nữa, tiền lại mọc ra ở trên cây, cảm giác hái ra tiền này, nhất định cũng rất tuyệt cho xem!
So với "Cây phát lộc" trong tay người này, vật phẩm những người chơi khác mở ra được lập tức trở nên tầm thường không đặc sắc. Cho dù có người bốc ra được hai hạt giống chanh cũng không để đè danh tiếng của người nọ xuống.
Khán giả cùng những người chơi khác cùng nhau tạo thành tiếng cây chanh.
"Người may mắn" đầu tiên được công nhận đã ra đời.
Sau đó, trong nhóm người mở quà đầu tiên không có gói quà của ai phát ra ánh sáng trắng nữa. Kết quả khốc liệt này nói cho những người chơi còn đang hưng phấn kia, hiện thực không đẹp như trong tưởng tượng của bọn họ, hoạt động mở quà này, nhất định phải bình tâm tĩnh trí, nếu không, chẳng những bọn họ không mở được vật phẩm mình mong ước, mà có khi còn đau lòng buồn bực nữa.
Khán giả thì xem rất vui vẻ sung sướng, thấy có người mở được vật phẩm không tồi thì hò reo cổ vũ, nhưng hầu hết vẫn là cười "Ha ha ha ha", bày tỏ sự đồng tình với những người không được như ý.
Sau một vòng, những người đen đủi chỉ nhận được hạt giống tôi nhìn anh anh nhìn tôi một hồi, có cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Nhóm đầu tiên còn chưa kịp quay về chỗ ngồi, khán giả đã lên tiếng hối thúc, giục Mạc Tụng nhanh nhanh bắt đầu lượt thứ hai. Mạc Tụng cũng chiều theo ý bọn họ, nhanh chóng chọn một con số.
48, lần này càng nhiều người hơn.
Những người chơi không tin chuyện ma quỷ lần lượt xông lên, sau đó ủ rũ cúi đầu quay về. Hiển nhiên, thần may mắn không hề để mắt đến bọn họ, quà bọn họ nhận được cũng không tốt hơn là mấy so với nhóm đầu tiên.
Liên tiếp ba đợt, tình huống đều tương tự nhau, khi mọi người đều nghĩ rằng buổi livestream mở hộp đen này sẽ kết thúc theo kiểu đầu voi đuôi chuột thì trong nhóm 27 người chơi lượt thứ năm, có một người đứng lên, bảo Mạc Tụng chậm lại một chút hãy bắt đầu.
"Anh định làm gì?" Mạc Tụng kỳ quái hỏi.
"Khà khà." Người chơi kia cười một cách bí hiểm, lấy từ trong ba lô ra một cái bát tô lớn, "Thứ như vận may này ấy mà, cũng có thể hóa giải bằng vật bên ngoài nha! Mọi người chờ tôi chút, tôi tự buff cho mình một phát trước đã!"
---o0o---
Chương 96
Người chơi vây xem, khán giả trong phòng phát sóng cùng streamer Mạc Tụng đều hoang mang bối rối.
Thấy người chơi kia lấy bát ra xong, đã bắt đầu cắm mặt vào ăn món rau thập cẩm của mình, Mạc Tụng tự cắn lưỡi một cái mới hoàn hồn, vội vàng hỏi: "Không phải chứ, anh đang làm gì vậy? Món ăn này có công dụng đặc biệt nào sao?"
Người chơi nọ rất thoải mái, lập tức giải thích: "Món Rau thập cẩm này là tôi làm bừa mà ra, không ngờ nó lại có trạng thái tăng cường, rất đỉnh luôn là đằng khác, có thể khiến người ăn gặp may mắn trong vòng hai phút. Ban đầu tôi còn thấy hai phút quá ngắn, chả đủ làm gì, không ngờ đây lại là cách thức chính xác để mở gói quà. Mọi người chờ tôi chút nhé, rau bên trong nhiều lắm, tôi phải ăn hết mới có thể nhận được buff này!"
Nói xong, người nọ lại tiếp tục cắm đầu ăn, nhét vào miệng một miếng khoai tây luộc,