Triệu Húc và Vương Quân Ngọc tới hộ vệ doanh đã gặp Vương lão gia bị nhốt trong phòng giam, tình hình đội thương nhân cũng thăm dò rõ ràng.
Vương lão gia nói đội ngũ xuất phát từ Vân Hán Quốc đến khi chở ngọc Tuy Cổ từ núi Tuy Cổ trở về, dọc đường chưa từng gặp người Nhung, càng đừng nói đến cấu kết với người Nhung.
Thời điểm về Vân Hán Quốc, ở ngoại ô Nham Biên thành, bọn họ gặp Liễu Khiếu Lâm dẫn theo binh lính.
Binh lính ngăn cản họ, đưa tới hộ vệ doanh, tiến hành kiểm tra.
Khi đó, Vương lão gia không quá coi trọng, cảm thấy chỉ là kiểm tra bình thường mà thôi, rất nhanh sẽ được thả ra.
Không ngờ, người của hộ vệ doanh lại tới nói với họ tìm thấy đồ của người Nhung trong xe ngựa.
Vì thế liền lấy tội danh cấu kết người Nhung bắt giam đội ngũ.
Vương lão gia nói mấy thứ hộ vệ doanh tìm được căn bản không phải của họ, bọn họ không quen biết, cũng không biết bị đặt vào trong xe ngựa khi nào.
"Nếu lời Vương lão gia nói là thật, vậy những món đồ liên quan tới người Nhung sao lại xuất hiện?" Sau khi nghe Triệu Húc kể lại, Vân Trân hỏi.
Đây là ngày thứ ba bọn họ tới Nham Biên thành.
Ba ngày điều tra, Triệu Húc và Vân Trân phát hiện chuyện này rất kỳ lạ.
"Vương công tử nói hắn tin tưởng phụ thân mình." Triệu Húc nói, "Nhưng hiện tại người của hộ vệ doanh lại tìm được đồ của người Nhung trong đoàn xe, như thế chỉ có ba khả năng."
"Khả năng thứ nhất, Vương lão gia đang nói dối." Vân Trân nói.
Triệu Húc gật đầu.
"Khả năng thứ hai, thật sự có kẻ làm ăn buôn bán với người Nhung, nhân lúc Vương lão gia không chú ý, bỏ đồ của người Nhung vào đội ngũ của họ.
Có điều, nếu đã là làm đến điểm này, kẻ kia thủ đoạn chắc chắn rất phi phàm, hoặc là nằm trong mấy người đối tác của Vương lão gia." Vân Trân tiếp tục phân tích, "Khả năng thứ ba..."
Nói tới đây, nàng dừng lại, nhìn Triệu Húc.
Triệu Húc tiếp lời