Đây hình như là vấn đề không thể giải.
Biết rõ giải không ra, nhưng bắt buộc phải giải.
Đối mặt với sống chết, Vân Trân đã xem nhẹ.
Không xem nhẹ, là Triệu Húc.
Triệu Húc cũng không thể xem nhẹ.
Triệu Húc đã từng lén Vân Trân đi tìm Độc Thủ Y Tiên, dò hỏi cách giải Từ Bi Độ.
Nhưng Độc Thủ Y Tiên nói, trên thế gian này không ai có thể giải Từ Bi Độ trong người nàng.
Triệu Húc không tin.
Độc Thủ Y Tiên nói, trừ khi ngài tìm được thần tiên.
Nói cách khác, độc trong người Vân Trân, người phàm không cứu được.
Nếu có thể cứu, vậy chỉ có thể là thần tiên.
Nhưng trên thế gian này nào có thần tiên chứ?
Độc Thủ Y Tiên được gọi là "y tiên", nhưng rốt cuộc ông cũng không phải thần tiên.
Ông biết, Triệu Húc cũng biết.
Nhưng Triệu Húc không muốn từ bỏ.
Chỉ cần còn một tia hi vọng, hắn đều phải thử.
Hắn không tin ông trời thật sự tàn nhẫn như vậy.
Sau này, Vân Trân biết Triệu Húc đang ngầm tìm kiếm đại phu.
Mỗi khi nhìn thấy ánh mắt mỏi mệt của hắn, nàng đều bất lực.
Vốn chỉ có một mình nàng buồn rầu, hiện tại lại bắt Triệu Húc cũng phải đón nhận.
Nàng biết như thế rất đau khổ.
Trơ mắt nhìn người mình yêu ở ngay bên cạnh dần dần chết đi, bản thân lại bất lực.
Chưa đến ba tháng...!
Có vài buổi tối, Vân Trân nửa đêm tỉnh dậy, đều phát hiện Triệu Húc không ngủ, mà trong đêm tối trầm mặc nhìn nàng.
Thấy nàng tỉnh lại, hắn không giải thích, chỉ lần nữa ôm lấy nàng, nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên trán, hoặc là ôm chặt nàng vào lòng, giống như chỉ có như vậy, nàng sẽ không biết mất.
Xin lỗi.
Khi đó, trong lòng Vân Trân nói với Triệu Húc.
Nàng không thể cho hắn lời hứa "nắm lấy tay người cùng nhau bạc đầu", cũng không thể cho hắn hài tử thuộc về bọn họ...!
Xin lỗi, cũng xin lỗi hài tử ở trong bụng còn chưa chào đời.
...!
Độc Thủ Y Tiên ở Túc Vương phủ đến ngày thứ ba thì rời đi.
Ông không đẻ lại gì cả.
Triệu Húc lại vì điều này, ánh mắt ảm đạm.
Vân Trân đoán, có lẽ sư phụ đi rồi.
Bởi vì không muốn trơ