Hơn nữa cho dù Triệu Húc an toàn, nàng ở lại thị trấn sinh con, Triệu Húc chắc chắn sẽ ở bên nàng.
Cách ngày dự sinh vẫn còn chút thời gian, chờ sinh hài tử xong, khẳng định cũng không thể lập tức khởi hành.
Ở Vân Hán Quốc, việc "ở cữ" hà khắc hơn thời hiện đại rất nhiều.
Trong một hai tháng bọn họ không về thành Quán Châu được.
Nàng ở lại thị trấn tĩnh dưỡng, Triệu Húc ở bên nàng, vậy thành Quán Châu thì sao?
Triệu Húc là phiên vương hoàng đế phái tới Quán Châu, đất phong của hắn ở Quán Châu.
Phiên vương chư hầu không có thánh chỉ của hoàng đế, tự tiện rời khỏi đất phong là tội lớn.
Quán Châu ở Bắc địa, Triệu Húc rời khỏi mấy ngày không phải vấn đề lớn.
Nhưng nếu đi lâu, bị người có lòng tham tấu về kinh thành, biến cố sẽ rất nhiều.
Trong lòng bọn họ đều rõ, cho dù hiện tại Thái Tử đã định, Triệu Húc rời khỏi kinh thành tới Quán Châu, nhưng mẫu phi của hắn vẫn ở kinh thành, chỉ cần một ngày hắn là nhi tử của hoàng đế, vậy một ngày hắn không thể làm vương gia nhàn tản.
Sợ rằng lần này Triệu Húc tới biên quan cũng là lén gạt quan viên mà đi.
Thời gian càng lâu, biến cố càng nhiều.
Vẫn là nhanh chóng trở về, Vân Trân mới có thể yên tâm.
Đây là băn khoăn của Vân Trân, nàng không nói với Triệu Húc.
Có điều khi bọn họ trở về, Triệu Húc vẫn mời một bà đỡ có kinh nghiệm ở thị trấn đi theo, nếu trên đường xảy ra sự cố, hài tử chào đời sớm, bọn họ ít nhất sẽ không luống cuống tay chân.
Cứ như vậy, bọn họ lần nữa lên đường.
Thời điểm ở thành Quán Châu, cho dù trong thư Ám Ngũ nói đã tìm được Vân Trân, đang trên đường trở về, nhưng không thấy người, Triệu Húc vẫn thấp thỏm.
Lần này trở về, Vân Trân sẽ ở bên cạnh hắn, ở nơi giơ tay có thể với tới.
Tâm trạng bất an của Triệu Húc dần được vuốt phẳng, nhưng đồng thời hắn càng kiên định, quyết tâm phải khóa chặt Vân Trân bên cạnh.
Nàng giống như thuốc độc, cả đời này hắn vĩnh viễn không thể cai được.
...
Trong một đêm mưa sa