Vân Trân cảm thấy ánh mắt nhìn người của mình không tệ lắm.
Nàng có thể nhìn ra Vương Quân Ngọc thật lòng coi phu phụ Vương gia, còn cả Vương Kỳ Lân như phụ mẫu thân sinh, thân đệ đệ.
Nhưng một người như vậy trong chớp mắt lại trở thành Thất hoàng tử thống lĩnh người Nhung tấn công Bắc địa?
Việc này bả Vân Trân làm sao chấp nhận được?
Nếu Vương Quân Ngọc là Thất hoàng tử người Nhung, phu phụ Vương gia có biết hay không?
Vân Trân nhớ thời điểm người Nhung công hạ Lạc thành, Triệu Húc từng nhờ Vương phu nhân đưa A Linh tới Toại Châu tị nạn.
Hiện tại nàng không dám xác định phu phụ Vương gia có đáng tin không nữa.
Dù sao Vương Quân Ngọc đã trở thành Thất hoàng tử người Nhung...
Nàng càng phải cảnh giác.
"Không biết, bọn họ không biết..." Vương Quân Ngọc lắc đầu, "Trước khi rời khỏi Quán Châu, ta đã sắp xếp cho họ, cho nên ngươi không cần lo lắng, cũng không cần lo bọn họ có đáng tin hay không.
Ta vào quân đội người Nhung hoàn toàn không liên quan tới Vương gia, tất cả đều do ta một mình quyết định!"
Chính vì sợ có người nhận ra hắn, liên lụy đến Vương gia, cho nên hắn mới mang mặt nạ, ngay cả thân tín cũng không biết hắn trông thế nào.
Vân Trân nghe thế, thở phào.
Nếu phu phụ Vương gia còn đáng tin, vậy A Linh đi theo họ, ít nhất sẽ được an toàn.
"Như vậy, sao ngươi lại trở thành Thất hoàng tử người Nhung? Ta nhớ ngươi không phải bà con xa của Vương gia sao?" Vân Trân hỏi.
Vương Quân Ngọc nhìn nàng.
Hắn biết một khi thân phận bại lộ, Vân Trân chắc chắn sẽ hỏi đến cùng.
Nghĩ đến quan hệ của Vân Trân và Túc Vương...!Có lẽ kể nàng nghe một chút, nếu cuối cùng người Nhung thua cuộc, còn có thể dựa vào quan hệ của nàng, xin nàng cầu tình với Túc Vương bảo vệ Vương gia.
Nghĩ đến đây, Vương Quân Ngọc thở dài.
"Vân đại phu, ngươi thật sự muốn nghe sao? Nếu muốn nghe, câu chuyện này sẽ tương đối dài."
Nói xong, Vương Quân Ngọc bắt đầu kể về thân thế của mình.
Vân Trân nhớ không sai, Vương Quân Ngọc thật sự là bà con thân thích xa của Vương gia, có điều quan hệ lại rất xa, có lẽ huyết thống đã nhạt như người xa lạ.
Mẫu thân của Vương