Một năm trước, nàng ta còn xin đi chùa Kỳ Sơn cầu phúc cho hoàng đế và Thái Hậu.
Ba tháng trước, sau khi thời tiết chuyển lạnh, nàng ta mới từ chùa Kỳ Sơn trở về.
Có điều, chuyện Vân Trân chú ý lại là công chúa Triệu Ngọc Nhung đến nay vẫn chưa có hôn phối.
Công chúa Triệu Ngọc Nhung thật sự bằng tuổi Vân Trân, nhưng tuổi thật của Triệu Ngọc Nhung lại lớn hơn Vân Trân hai ba tuổi.
Nhưng mặc kệ tuổi thật của nàng ta hay của công chúa Triệu Ngọc Nhung thật sự, ở Vân Hán Quốc, đặc biệt là ở hoàng gia, dù chưa gả chồng thì cũng nên có hôn phối.
Nhưng Triệu Ngọc Nhung đúng là trường hợp đặc biệt.
Vân Trân không biết nàng ta có tính toán gì.
Hay là còn vì nhớ thương Ngụy đại ca.
Nhưng tạm thời không nói Ngụy đại ca đã ở Tái Bắc xa xôi, từ hai năm trước đã trở thành vương của bộ lạc Sư Thứu, Vân Trân biết bản thân Ngụy đại ca căn bản không thích Triệu Ngọc Nhung.
Triệu Ngọc Nhung chưa có hôn phối, sợ rằng còn tính toán khác.
Trong lòng nghi hoặc, Vân Trân thuận miệng hỏi Triệu Húc.
Triệu Húc nói với nàng, lần này Triệu Ngọc Nhung trở về đúng là vì hoàng đế có ý ban hôn cho nàng ta, nói không chừng trong bữa tiệc đêm giao thừa hôm nay sẽ quyết định.
...
"Người đã đi rồi, ngươi còn giả mù sa mưa nhìn cái gì?" Triệu Ngọc Dao châm chọc.
Triệu Ngọc Nhung không hề tức giận, còn cười nói: "Giả mù sa mưa? Ngọc Nhung không biết hoàng tỷ có ý gì."
"Hừ! Ngươi không biết? Được, ngươi không biết thì thôi.
Có điều ta nghe nói trong tiệc tối nay phụ hoàng sẽ chỉ hôn cho ngươi.
Không biết phụ hoàng định đính hôn ngươi cho ai nhỉ? Nếu ngươi chưa có người được chọn, không bằng để ta chỉ cho ngươi một con đường.
Nghe nói công tử Công Bộ thị lang tuổi trẻ đầy hứa hẹn, rất xứng đôi với ngươi.
Nếu ngươi không ngại, hay là suy xét tới tên đó đi!"
Nói xong, Triệu Ngọc Dao xoay người bỏ đi, không thèm xem Triệu Ngọc Nhung có phản ứng gì?
Công tử Công