Nói xong, hắn nhìn về phía Chiến Sơn Hà.
Chiến Sơn Hà ôm lấy Tử Thị, cơ thể thoảng lảo đảo.
Có điều, gã không tin lời La Chước nói mà nhìn Vân Trân.
Dáng vẻ đem toàn bộ hi vọng ký thác lên người mình kia ép Vân Trân sắp không thở nổi.
Nhất định, nhất định có cách!
Nhất định có!
Nàng nhất định có thể tìm được cách!
Ngón tay Vân Trân bắt đầu run rẩy.
Ngón tay từng bị Thất Công đánh gãy bắt đầu đau, đau đến mức nàng sắp không cầm nổi ngân châm nữa rồi.
"Bình tĩnh một chút." Lúc này, một bàn tay đặt lên vai nàng.
Vân Trân ngẩng đầu đối diện với đôi mắt bình tĩnh ấy.
"Nàng phải bình tĩnh, phải tin tưởng bản thân mình." Triệu Húc nói.
Trái tim vốn bất an của Vân Trân lập tức theo đó mà thả lỏng.
Đúng vậy, nhất định sẽ có cách.
Độc Tử Thị trống thật ra không lợi hại như vậy.
Điểm chết người là nó khuếch tán trong cơ thể quá nhanh, khiến người trúng độc độc phát thân vong.
Chỉ cần nghĩ cách tạm thời khống chế độc trong người Tử Thị, cho nàng thêm chút thời gian, nàng khẳng định có thể giải được độc cho Tử Thị.
Nhất định sẽ có cách!
Chẳng qua là bị nàng xem nhẹ!
"Đúng rồi." Đột nhiên, nàng bắt lấy cổ tay Triệu Húc, từ dưới đất bò dậy.
Nàng đứng lên rất nhiều lần mới miễn cưỡng đứng vững, "Cửu Chuyển Linh Lung Đan! Cửu Chuyển Linh Lung Đan có tác dụng! Thuốc của thiếp để trong phòng thuốc, vào cửa, ngăn kéo thứ ba bên trái, bình sứ nhỏ màu xanh! Cửu Chuyển Linh Lung Đan...!Hiện tại thiếp phải về..."
Lúc trước, thời điểm nàng rời khỏi núi Kỳ La, Miến Đà Loa có tặng một viên Cửu Chuyển Linh Lung Đan cho nàng.
Cửu Chuyển Linh Lung Đan là kỳ dược trong thiên hạ, chỉ cần còn thừa một hơi, nó đều có thể cứu sống người bệnh.
Khi đó, Từ Bi Độ trong người nàng đã tới thời điểm cuối, cũng nhờ Cửu Chuyển Linh Lung Đan của Linh Lung Đan giúp nàng kéo dài một hơi!
Nếu Cửu Chuyển Linh Lung Đan có thể cứu sống nàng, vậy hiện tại, nó cũng có thể cứu Tử Thị!
Không sai!
Có thể cứu!
"Nàng cứ ở đây, ta trở về lấy cho nàng." Triệu Húc đè