Khi ấy, Vũ Vương còn chưa là Vũ Vương, chỉ là Ngũ hoàng tử!
Gã không phải người dễ ở chung, mỗi một bước La Chước đều phải đi hết sức cẩn thận.
Huống hồ lúc còn có Ngũ hoàng tử phi luôn không vừa mắt ả cùng Phiến Nhu luôn đối nghịch với ả từ ở Vĩnh Hạng đến cung điện của Ngũ hoàng tử.
Ngày tháng của La Chước không hề quá tốt.
Nhưng cố tình Tử Thị khi ấy lại xuân phong đắc ý.
Trên dưới triều đình đều biết sự tích của nàng ấy, được hoàng đế phong là huyện chúa, trả lại Tào trạch, hơn nữa còn cho phép nàng ấy lấy thân phận Thanh Hiếu huyện chúa ở lại trong cung trước khi Tào trạch sửa chữa xong.
Đối lập với tình cảnh như nước sôi lửa bỏng của ả ở trong cung của Ngũ hoàng tử, La Chước phẫn nộ, ghen ghét, không cam lòng.
May mà sau này, ả có cốt nhục của Ngũ hoàng tử.
Đó là hài tử đầu tiên của Ngũ hoàng tử, cũng là hài tử đầu tiên của thế hệ hoàng thất này.
Cho dù Ngũ hoàng tử không phải nhi tử thân sinh của hoàng đế, nhưng nếu ả có thể thuận lợi sinh đứa nhỏ này, nếu đứa nhỏ trong bụng ả là nam hài, vậy địa vị của ả sau này sẽ hoàn toàn khác trước.
Nhưng ả cao hứng chưa được bao lâu, hài tử trong bụng liền mất.
Khi đó, ả giận tới phát điên.
Nhưng hại ả sinh non là Ngũ hoàng tử phi, là nữ nhi của Vương gia.
Ả hết cách, sau khi hoàng đế biết cũng chỉ trách cứ nàng ta, mãi đến sau này nữ nhân kia vì mãi chọc giận Ngũ hoàng tử nên mới bị đưa đến Thanh Phong Quan.
Nhưng dường như tất cả may mắn trong cuộc đời đều dùng hết rồi.
Ả không thể sinh con, rất nhanh, Ngũ hoàng tử liền vứt bỏ ả.
Tuy ả vẫn sống trong cung điện của Ngũ hoàng tử, nhưng cuộc sống thậm chí còn không bằng cung nữ ti tiện nhất.
Mỗi ngày ả đều sống trong oán