Vậy hiện tại, nguyên nhân gì đã cho La Chước dũng khí, để ả ở trước mặt mọi người ám sát Tử Thị?
Ả biết rõ giết Tử Thị trước mặt mọi người, bản thân cũng không sống nổi.
La Chước thật sự là kẻ ngu xuẩn vậy sao? Hay là mấy năm nàng rời khỏi kinh thành, La Chước đã gặp chuyện gì mà nàng không biết khiến tính cách ả hoàn toàn thay đổi?
Nghĩ đến đây, Vân Trân nhíu mày.
Có lẽ nàng nên tìm người điều tra.
...
"Nương nương, người muốn đi đâu?" Thấy nàng bước ra khỏi phòng, định ra ngoài, Ám Thất ngăn nàng lại.
Vân Trân ngẩng đầu nhìn Ám Thất, Ám Thất mặt không đổi sắc nói, "Chủ tử đã phân phó, trước khi ngài ấy trở về, nương nương không thể ra khỏi phủ."
"Nếu ta nhất định phải ra ngoài thì sao?"
Ám Thất không trả lời, chỉ đứng chắn trước mặt nàng.
"Ta biết chủ tử ngươi ngăn cản ta là vì lo ta sẽ làm ra chuyện dại dột.
Ta đúng là muốn làm gì đó, nhưng không phải chuyện nguy hiểm.
Nếu ngươi sợ chủ tử ngươi trách phạt ngươi, ngươi có thể đi theo ta.
Nhưng ngươi không thể ngăn cản ta, không cho ta ra ngoài."
Nói xong, Vân Trân tránh Ám Thất, nhấc chân ra ngoài.
Ám Thất dừng một chút, đành phải đuổi theo.
...
Vân Trân ngồi xe ngựa, từ cửa sau rời khỏi vương phủ.
Không bao lâu, xe ngựa dừng trước một trà xá.
Vân Trân xuống xe, vào trà xá.
Trà xá là điểm liên lạc của phân bộ U Minh giáo ở kinh thành Lệ Vô Ngân để lại cho nàng.
Đây là lần đầu tiên sau khi tiếp nhận thế lực ở kinh thành, nàng dùng tới họ.
Nàng tới đây chỉ là muốn họ giúp nàng điều tra La Chước đã gặp chuyện gì trước khi đến hôn lễ, ai đã tiếp xúc với ả, còn cả trong ba năm nàng rời khỏi đây, Vũ Vương phủ có xảy ra chuyện gì quan trọng không.
Mấy việc này, càng điều tra tỉ mỉ kỹ càng càng tốt.
Dặn dò xong, Vân Trân lại