Ngày Vương Tân Vũ chết cách trung thu không lâu, nàng ta không thể được thả ra nhanh như vậy.
"Chuyện này ta có nghe nói." Triệu Húc nói, "Ngày ấy Vũ vương phi cùng Vũ Vương tiến cung."
"Cùng Vũ Vương?" Vân Trân kinh ngạc.
"Ừ." Triệu Húc gật đầu, "Có điều sau khi tiến cung, Vũ Vương hình như có việc gấp nên đi trước.
Sau đó, một mình Vũ vương phi tới chỗ Vương Hoàng Hậu, lại chọc Vương Hoàng Hậu tức giận.
Lúc trở về, đến gần Ngự Hoa Viên, nàng ta bỗng nói muốn đi dạo giải sầu, kết quả thế mà rơi xuống giếng."
Vân Trân suy tư gật đầu.
Nghe qua hình như không có gì khác thường.
Nhưng cẩn thận ngẫm lại, lại có cảm giác mọi chỗ đều có vấn đề.
Hôm đó, tại sao Triệu Kỳ lại đưa Vương Tân Vũ tiến cung? Gã không phải rất chán ghét Vương Tân Vũ sao? Mà Vương Tân Vũ đang bị Vương Hoàng Hậu chán ghét, gã đưa Vương Tân Vũ tiến cung, không phải mạo hiểm bị Vương Hoàng Hậu trách cứ à?
Nếu gã có mục đích khác thì sao?
Hoặc là bị Vương Tân Vũ uy hiếp, không thể không làm như vậy?
Vương Tân Vũ rốt cuộc đã biết bí mật gì?
Có liên quan tới Nhung Nhung công chúa sao?
Tất cả đều như mê cung.
"Hôm ấy Vũ Vương và Vũ vương phi tách nhau ra ở đâu?" Vân Trân hỏi.
Triệu Húc nói tên cung điện.
Vân Trân nghe xong, lại hỏi: "Vậy sau khi chia tay Vũ vương phi, Vũ Vương lập tức xuất cung sao?"
"Đúng vậy." Triệu Húc gật đầu, "Chẳng lẽ nàng nghi ngờ Vũ Vương?"
Vân Trân sờ cằm, lắc đầu.
Nếu khi ấy Triệu Kỳ xuất cung, vậy hung thủ giết Vương Tân Vũ không phải gã.
Ít nhất, hung thủ trực tiếp không phải gã.
"Đi thôi, chúng ta tới chỗ cái giếng kia đi." Vân Trân nói.
Hai người tiếp tục đi về phía trước.
Không bao lâu đã tới miệng giếng.
Vì cái giếng kia vừa có người chết, cho nên xung quanh bị vây lại, cấm người vào.
Vân Trân và Triệu Húc đương nhiên không vào được.
Bọn họ chỉ tìm kiếm bên ngoài.
Xung quanh miệng giếng quả