Ban đầu Vân Trân chỉ cảm thấy do thân phận của hai người không xứng đôi.
Bà ta cho rằng Triệu Húc thân là Tứ công tử của Ninh Vương phủ, thích một nha hoàn xuất thân nô tịch thật sự mất thân phận.
Dần dần, bà ta phát hiện tình cảm Triệu Húc dành cho Vân Trân sớm đã vượt qua tưởng tượng của bà ta, nằm ngoài phạm vi bà ta khống chế.
Tiếp tục đi về trước một bước, rất có khả năng sẽ rơi vào biển lửa.
Lúc này, Tô Thái Hậu liều mạng muốn diệt trừ Vân Trân.
Nhưng Vân Trân khi ấy há dễ dàng bị diệt trừ như vậy?
Sau này, thời điểm Vân Trân bị vu oan hạ độc Thái Hoàng Thái Hậu, bị nhốt vào thiên lao...!Bát sư huynh được Ngụy Thư Tĩnh nhờ vả, đưa nàng về Tây Nam.
Khoảng thời gian đó, Tô Thái Hậu nghĩ mọi cách diệt trừ nàng, thậm chí không tiếc lấy ra mười vạn hoàng kim treo làm giải thưởng.
Nhưng dù vậy bà ta cũng không thể lấy đầu Vân Trân.
Khi đó có lẽ Tô Thái Hậu mới nhận ra biết vậy chẳng làm.
Biết vậy chẳng làm...
Nếu ngay từ đầu diệt trừ ngọn lửa nhỏ như nàng, vậy đã không có chuyện sau này.
Chỉ là do dự một chút, nàng đã như hỏa tinh trong đống cỏ khô lan khắp thảo nguyên.
Chờ bà ta ý thức được, thế lửa đã không có cách nào dập tắt.
Giọng của Tô Thái Hậu kéo Vân Trân từ hồi ức trở về.
"Ngươi cảm thấy ai gia nên gọi ngươi là gì?" Tô Thái Hậu nheo mắt nhìn nàng, "Là Vân phi, Trân Nhi, hay Thịnh Vân Trân hả?"
Tô Thái Hậu vừa dứt lời, Vân Trân nhíu mày.
"Thái Hậu muốn gọi thần thiếp thế nào thì cứ gọi thần thiếp thế ấy." Vân Trân đáp.
"Không, ngươi không hiểu ý của ai gia." Tô Thái Hậu nhìn nàng, ánh mắt sắc bén như dao, "Ai gia nói đến chữ Thịnh.
Ngươi có biết tại sao ai gia lại nhất mạnh họ Thịnh này không?"
Lời này của Tô Thái Hậu rõ ràng có một tầng nghĩa khác.
Họ