"Người..." Đồng tử Vân Trân co rụt lại.
Nàng không dám tin mà nhìn Tô Thái Hậu.
Nếu vừa nãy lời Tô Thái Hậu ám chỉ nàng vẫn chưa dám xác định, thì hiện tại, Tô Thái Hậu đã nói thẳng ra như vậy, chỉ thiếu trực tiếp nói với Vân Trân "huynh trưởng" và "người thân" mà bà ta nhắc đến là Triệu Hi và "Tham Lang" mà thôi!
"Ngươi chắc là đang suy nghĩ làm thế nào ai gia biết được bí mật đó đúng không?" Tô Thái Hậu hỏi.
Hỏi xong, không cho Vân Trân thời gian phản ứng lại, bà ta vỗ tay, hướng về phía sau bình phong, nói: "Xuất hiện đi."
Vân Trân quay đầu nhìn sang bên kia.
Rất nhanh, nàng liền thấy một lão thái giám mặc xiêm y của nội thị từ sau bình phong bước ra.
Lão thái giám kia Vân Trân biết.
Đó không phải ai khác, mà chính là tổng quản của Ngự Trà Phòng - Phúc Hiếu công công.
Trước đây, Vân Trân có thể được điều tới Hoa Thanh Cung làm việc chính là nhờ Phúc Hiếu công công này.
Nhưng nàng hoàn toàn không ngờ, mấy năm sau, nàng lại ở trong cung của Tô Thái Hậu gặp lại ông ta.
"Nô tài Phúc Hiếu thỉnh an Thái Hậu nương nương, thỉnh an Vân phi nương nương." Sau khi bước ra, Phúc Hiếu công công khom người hành lễ với Tô Thái Hậu, hành lễ với Vân Trân.
Vân Trân nhìn ông ta.
"Phúc Hiếu à, ngươi thay ai gia nói cho Vân Phi biết đây rốt cuộc là chuyện gì đi." Tô Thái Hậu nói với Phúc Hiếu công công.
"Vâng, nô tài lĩnh mệnh." Phúc Hiếu công công hành lễ với Tô Thái Hậu, sau đó xoay người nhìn Vân Trân, "Thuộc hạ lão Ngư gặp qua tiểu chủ tử."
Phúc Hiếu công công dứt khoát quỳ gối trước mặt Vân Trân.
"Lão...!Lão Ngư..." Vân Trân khiếp sợ.
"Vâng, thuộc hạ lão Ngư, lão Ngư chính là thuộc hạ, cũng là lão Ngư ở bên cạnh phu nhân lúc tiểu chủ tử chào đời."
Lão Ngư?
Phúc Hiếu công công là lão Ngư?
Phản ứng đầu tiên của Vân Trân sau khi biết chuyện này chính là cảm thấy nó quá vớ vẩn.
Sao có thể?
Người