Chuyện này dù đổi thành ai cũng đều rất khó chấp nhận.
Ngay lúc ấy, thị vệ canh giữ bên ngoài bẩm báo Thái Hậu tới.
Triệu Húc sai người mời Thái Hậu vào.
"Hoàng đế." Tô Thái Hậu nhìn đồ Triệu Húc nắm trong tay, nói, "Thật ra ai gia có chuyện muốn nói với ngài."
"Mẫu hậu muốn nói gì?" Triệu Húc ngẩng đầu nhìn Tô Thái Hậu.
"Chuyện có liên quan tới Vân phi.
Ngài cũng biết ai gia chưa từng vừa lòng với Vân phi.
Ban đầu là vì ngài quá thích nàng ta, sau này là vì ai gia cảm thấy nàng ta là sự tồn tại nguy hiểm.
Nhưng vì ngài, vì A Linh, ai gia vẫn nỗ lực tránh xung đột với nàng ta.
Có điều gần đây, ai gia tra được vài việc." Tô Thái Hậu dừng một chút, "Thân thế của Vân phi hình như không đơn giản như vẻ bề ngoài."
Tô Thái Hậu nói với Triệu Húc vì trước đây Triệu Húc luôn muốn lập Vân Trân làm hậu, bà ta cuối cùng cũng chịu thỏa hiệp.
Nhưng việc lập hậu không thể qua loa, xuất thân của Hoàng Hậu, phụ mẫu của nàng, quê quán của nàng...!Rất nhiều thông tin phải điều tra rõ.
Tô Thái Hậu nói bà ta phái người đi tìm phụ mẫu của Vân Trân.
Nhưng lại phát hiện phụ mẫu của Vân Trân sớm đã không còn ở kinh thành.
Người phái đi chỉ tra được một manh mối.
Tô Thái Hậu bảo họ cứ tiếp tục điều tra theo manh mối kia.
Trong hai ngày này, người bà ta phái đi cuối cùng cũng tìm được phụ mẫu của Vân Trân ở huyện thành cách kinh thành trăm dặm.
"Nhưng phụ mẫu của Vân phi lại cho rằng người ai gia phái tới là kẻ thù của nàng ta, liền sợ tới mức nhận mọi tội lỗi." Tô Thái Hậu nói, "Bọn họ nói với người của ai gia Vân phi không phải nữ nhi thân sinh của họ, mà là nữ anh nhiều năm trước có người đưa tới nhà họ, nhờ họ nuôi nấng.
Người đưa nữ anh kia tới thoạt nhìn không giống người thường.
Chẳng qua khi