Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi

1698: Tính Nguy Hiểm


trước sau


Kế hoạch qua sông từ chỗ nào đó ở thượng du còn đồng thời tiến hành không?
Lý Hổ lắc đầu: "Về việc này ta không rõ lắm.

Kế hoạch cụ thể là cơ mật, cho dù là lão đầu nhà ta cũng không biết nhiều.

Huống hồ, cho dù huynh ấy biết, việc lớn thế này huynh ấy cũng không thể kể với chúng ta.

Có điều, ba ngày sau, chuyện bệ hạ sẽ gặp mặt Cổ Tát Vương ở trên sông Xích Thủy là sự thật."
Nói tới đây, Lý Hổ lại thở dài.
"Thật ra lòng ta có hơi lo lắng..." Lý Hổ nói.
Vân Trân nhìn hắn.
Lý Hổ giải thích: "Ngươi nghĩ đi, người của tộc Cổ Tát giảo hoạt thế nào, đặc biệt là vương của họ.

Trong quân doanh có đại nhân từ kinh thành tới, nơi mấy năm trước, thời điểm tiên hoàng còn tại vị, có một năm đại thọ của tiên hoàng, Cổ Tát Vương dẫn người vào kinh.

Khi đó, Cổ Tát Vương vẫn chưa lợi hại như bây giờ, nhưng gã cho người ta cảm giác vô cùng kiêu ngạo, tự cao tự đại, đồng thời lại giảo hoạt đa đoan..."

Lý Hổ như cái máy hát được mở, bắt đầu kể những lời đồn về Cổ Tát Cưu.
Vân Trân nghe, cũng cảm thấy có chỗ là sự thật, nhưng đa phần đều là nói ngoa.

Trong này có lẽ có nhiều cảm xúc của bản thân Lý Hổ.
Có điều, có một việc hắn nói không sai.

Con người Cổ Tát Cư tâm tư thâm trầm, rất khó thăm dò.

Lần đầu gặp, có lẽ ngươi sẽ cảm thấy gã là nam nhân hào phóng không kiềm chế được, rất có mị lực, thậm chí có đôi khi, ngươi sẽ cảm thấy hắn rất tùy tính, đặc biệt là trong quan hệ nam nữ.
Nhưng càng ở chung, ngươi sẽ càng cảm thấy con người này sâu không lường được.
Ngươi cảm thấy ngươi dễ dàng nhìn thấu con người gã, nhưng trên thực tế, thứ ngươi thấy chẳng qua là điều gã muốn ngươi thấy mà thôi.
Nhớ năm đó, Cổ Tát Vương tiền nhiệm cũng chính là phụ thân của Cổ Tát Cưu có rất nhiều nhi tử.

Trong số bọn họ không thiếu người có mẫu thân thân phận cao quý, rất có quyền lực, bản thân cũng có năng lực.
Nhìn lại Cổ Tát Cưu thì sao?
Tộc Cổ Tát

khá bài xích dân tộc bên ngoài.


Trong số bọn họ có rất nhiều người không thích người Vân Hán.

Bọn họ cảm thấy Vân Hán Quốc gian trá, cười nhạo dáng người Vân Hán không cường tráng như họ.
Mẫu thân của Cổ Tát Cưu là nữ nhân Vân Hán Quốc, địa vị không cao.

Sau khi có được nữ nhân Vân Hán Quốc kia, rất nhanh Cổ Tát Vương tiền nhiệm đã không còn cảm thấy mới mẻ.

Mẫu thân của Cổ Tát Cưu sinh gã không được bao lâu, liền qua đời.
Cuộc sống của Cổ Tát Cưu khi nhỏ không được tốt lắm.
Lại vì mẫu thân mình là người Vân Hán, từ nhỏ gã đã bị huynh đệ tỷ muội bắt nạt, mắng gã là "tạp chủng".

Nhưng cố tình, Cổ Tát Cưu vẫn nhịn được.
Gã từng bước từ "tiểu tạp chủng" bị mọi người khi dễ đến nhi tử Cổ Tát Vương tiền nhiệm thích nhất, cuối cùng trở thành Cổ Tát Vương!
Sau khi ngồi lên vị trí Cổ Tát Vương, gã trả thù từng kẻ đã cười nhạo gã.
Không ai còn có thể cười gã, cũng không còn ai có quyền để cười gã!
Người như vậy ai mà cảm thấy tâm tư gã đơn giản chứ?
Không!
Chắc chắn không!
Vân Trân lắc đầu.
Buổi "đàm phán" ba ngày sau trên sông Xích Thủy chắc chắn sẽ không bình yên.
Vân Trân mặc kệ Triệu Húc cuối cùng có kế hoạch gì, rốt cuộc có muốn mượn cơ hội này kiềm chế người của Cổ Tát Cưu, để tướng sĩ triều đình từ thượng du qua sông, hoặc là bọn họ vẫn còn kế hoạch khác, nhưng nàng biết chắc Cổ Tát Cưu khẳng định sẽ không dễ dàng thả Triệu Húc đi như vậy!.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện