Tới giữa trưa, xe ngựa của Vân Trân đã về kinh thành, về tới nơi nàng từng ở rất nhiều năm, cũng là nơi đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Nàng không dám chắc bản thân đã chuẩn bị tốt chưa.
Nhưng hoàng cung kia gần trong gang tấc, nàng đã không còn đường lui.
Tất cả những gì nàng đã từng quen thuộc, hiện tại không còn quen thuộc nữa.
Kế tiếp, điều nàng cần là cố gắng thích ứng, tìm lại những thứ bị nàng "vứt bỏ".
...
Thị vệ hộ tống nàng nhìn có vẻ bình thường, nhưng tất cả đều là tâm phúc của Triệu Húc.
Thời điểm Vân Trân vừa xuất phát từ chùa Kỳ Sơn, tin tức của nàng đã truyền về cung, truyền tới tay Triệu Húc.
Thái độ của Triệu Húc rất bình tĩnh, dường như không hề kích động, cũng chẳng lo âu.
Truyện Khác
Ngày thường nên làm gì thì vẫn làm cái ấy.
Nhưng đại tổng quản hầu hạ hắn từ nhỏ Nguyên Bảo công công mơ hồ nhìn ra bệ hạ hôm nay có hơi khác lúc trước.
Khi hắn ngồi xem tấu chương, số lần mất tập trung nhiều hơn ngày thường.
Mỗi lần mất tập trung, hắn đều nhìn về phía cửa sổ.
Nếu nhìn theo hướng đôi mắt hắn nhìn thì sẽ phát hiện, đó là hướng của Vân Thủy Cung.
Sau khi người kia "dọn tới" chùa Kỳ Sơn, Vân Thủy Cung luôn bỏ trống.
Sau này, trong cung có người mới tới.
Có phi tần dựa vào việc mình "được sủng ái", muốn dọn tới đó ở, đều bị Triệu Húc làm lơ.
Thậm chí, những phi tần to gan đưa ra yêu cầu như vậy đều vì đủ loại lý do mà thất sủng, có người còn bị đưa vào lãnh cung.
Dần dần, không ai dám ở trước mặt bệ hạ mở lời xin dọn vào Vân Thủy Cung.
Mà Vân Thủy Cung đã bỏ trống gần năm năm.
Chờ qua năm nay sẽ thật sự là năm năm.
May mà trước thời hạn năm năm, Vân Thủy Cung cuối cùng cũng đón chủ nhân của nó trở về.
...
Rất nhanh, tin tức Vân Trân tới cửa cung đã truyền vào cung.
Triệu Húc và Tô Thái Hậu đương nhiên đều biết.
Triệu Húc không có phản ứng gì lớn, chỉ phái người đưa Thái Tử tới Vân Thủy Cung, nghênh