Vân Trân nhớ rất rõ lúc ấy nàng mới xuyên qua, cơ thể vô cùng yếu, cả người thần trí không rõ, loáng thoáng hình như nghe bên tai có người nói "Xin lỗi".
Sau đó, lần nữa tỉnh lại, nàng đã bị nhốt cùng những hạ nhân khác.
Nói như vậy, cái chết của nguyên thân thế mà có hơn nửa lý do do Vân Nhi kia hại.
Nếu không phải nàng ta, vậy nguyên thân cũng sẽ không bị coi như vứt bỏ, đã sốt cao cũng không ai quản, cuối cùng mơ mơ hồ hồ chết đi vì một trận phong hàn.
Càng đừng nói đến lúc sinh thời nguyên thân còn chiếu cố Vân Nhi kia như vậy...!
Nghĩ đến đây, Vân Trân cảm thấy không thoải mái.
"Vân Nhi kia, không, không đúng, nàng ta hiện tại đã là Thúy Vân! Thúy Vân kia, nếu không phải lúc trước mua chuộc được người, khiến ngươi chịu khổ thay nàng ta, vậy nàng ta hiện giờ sao có phong cảnh như vậy? Còn thành nha hoàn bên cạnh Liễu trắc phi nương nương...!Nói không chừng năm đó thời điểm gặp thổ phỉ, nàng ta đã chết..." Bên cạnh, Quả Nhi lại nói.
"Khoan đã!" Vân Trân cắt ngang, "Ngươi nói Thúy Vân hiện giờ là người của Liễu trắc phi nương nương?"
"Đúng vậy! Ta cũng nghe từ những người khác.
Chỉ là lúc ấy ta không biết Thúy Vân là Vân Nhi, nên không quá cân nhắc."
Vân Trân nghe xong, lòng có cân nhắc.
Dù thế nào, nàng đều nên thay nguyên thân đòi lại công bằng để báo đáp ân tình nàng ấy cho nàng "mượn" thân thể.
Có điều hiện tại, bọn họ mới trở về, Tô trắc phi bảo nàng lặng lẽ làm việc, chuyện đòi công bằng này cần từ từ mới được, miễn cho làm hỏng việc lớn của Tô trắc phi.
...!
Cứ như thế, Vân Trân đi theo hầu hạ mẫu tử Tô trắc phi ở Thính Tuyết Hiên.
Hồi phủ đã mười ngày, hôm nay mới là lần thứ hai nàng gặp Ninh Vương.
Vương phi và Liễu trắc phi vẫn luôn không xuất hiện.
Nhưng trong số những nhi nử của Ninh vương phi, Đại tiểu thư Triệu Ngọc Dao được sủng ái nhất Vân Trân có gặp một lần.
Hôm ấy, nàng phụng lệnh tới hoa viên cắt hoa mai về cắm bình, vừa lúc đụng phải Triệu Ngọc Dao "đã khỏi bệnh" ra ngoài thưởng