Chiêu này của Vân Trân hoàn toàn dọa được Trà Nhi và đám người phía sau nàng ta.
"Ngươi, ngươi..." Trà Nhi run rẩy chỉ vào Vân Trân, sắc mặt hoảng loạn, "Ngươi đã dùng yêu pháp gì?"
Yêu pháp?
"Tự ngươi nghĩ thử xem." Vân Trân chắp tay sau lưng, cười như không cười.
"Ngươi! Ta..." Trà Nhi không nhịn được mà rùng mình.
Vốn thấy nàng mới tới, bộ dáng nhu nhu nhược nhược, muốn từ trên người nàng tìm chút chỗ tốt, kết quả không ngờ, đối phương lại là người không dễ chọc.
"Người chờ đó cho ta!"
Nói xong, Trà Nhi liền muốn dẫn người rời đi.
.
Ngôn Tình Tổng Tài
"A, chờ đã!"
Đúng lúc này, Vân Trân bỗng gọi lại.
"Ngươi...!Ngươi muốn làm gì?" Trà Nhi lui một bước.
Người trước mặt thật sự quá tà môn.
Vân Trân không nhịn được mà bật cười, chỉ ba người nằm dưới đất: "Mang cả ba người này đi."
Trà Nhi căm giận nắm chặt hai tay, cuối cùng, vẫn vì kiêng kị "công phu tà môn" của Vân Trân mà không cam lòng sau người đưa phụ nhân hôn mê nằm dưới đất cùng về.
Đám người đi rồi, Vân Trân mới thở phào nhẹ nhõm.
Bạch bạch bạch...!
Đúng lúc này, trên đỉnh đầu truyền tới tiếng vỗ tay.
Vân Trân ngẩng đầu, phát hiện Niên Sanh không biết khi nào đã ngồi trên tường.
"Thật không ngờ ngươi đúng là có tài." Niên Sanh khen ngợi.
Vân Trân lắc đầu, không để ý tới hắn, xoay người lấy chìa khóa, mở cửa.
May mà về kịp, khóa vẫn chưa bị đám người Trà Nhi đập hư.
"Nè!" Niên Sanh gọi.
Vân Trân quay đầu.
"Ta đã tra được khi nào biệt trang sẽ đưa đồ đến Thanh Phong Quan, chính là vào buổi chiều hai ngày sau."
Vân Trân ngây ra một lúc, sau đó gật đầu: "Ừ, ta biết rồi, đa tạ ngươi."
"Bánh bao của ta..."
"Sáng mai ở chỗ Hỗ đại nương chờ ta."
...!
Nếu đã tra được thời gian Thượng Thanh biệt trang tới Thanh Phong Quan đưa đồ, vậy Vân Trân phải bắt đầu lên kế hoạch, đến lúc đó sẽ trà trộn vào thế nào.
Vân Trân nói, muốn trà trộn vào vô cùng dễ, chỉ cần bỏ tiền ra là được.
Vì vậy,