Ông ta nói rất nhiều.
Đơn giản là căn dặn Lan trắc phi phải ghi nhớ huyết nhục thân tình, lại trong tối ngoài sáng mà nói với bà, đừng quên địa vị bà có ngày hôm nay, tất cả đều là vì bà là người của Vương gia.
Nửa sau yến hội, Lan trắc phi thật sự không nghe nổi nữa, lấy cớ không khỏe xin cáo từ trước.
Huyết nhục thân tình?
Máu mủ tình thâm?
Nếu lúc trước một phòng bọn họ tại thời điểm ra tay hãm hại thai nhi trong bụng bà, có thể nhớ chút thân tình, vương phi có thể nhớ chút tình nghĩa tỷ muội, e rằng bà đã không như hôm nay, cuối cùng, Nhung Nhung vất vả lắm mới cứu được cũng chết dưới tay vương phi.
Toàn bộ Hoài An Hầu phủ khiến trái tim Lan trắc phi hoàn toàn rét lạnh.
"Bọn họ không niệm cốt nhục thân tình, lại nói với ta cốt nhục thân tình.
Nhiều năm như vậy, một câu xin lỗi Vương Bảo Như cũng không nói." Lan trắc phi kích động, "Khi đó vương gia nghênh thú chúng ta vào phủ, ta không hề tranh vị trí chính phi với bà ta, thậm chí còn chủ động nhường.
Sau khi vào phủ, ta càng thêm cung kính, khắp nơi suy nghĩ cho bà ta, thật không ngờ, bà ta lại hại ta như thế..."
Đây là lần đầu tiên sau khi biết chân tướng năm đó, Lan trắc phi để lộ sự thay đổi cảm xúc trước mặt Vân Trân.
Vân Trân nhìn bà ấy, không biết an ủi thế nào.
Dù sao, Lan trắc phi là bị tỷ muội mình tín nhiệm nhất phản bội, hiện tại còn bị gia tộc của mình bỏ rơi.
Vân Trân chưa từng trải qua những việc này, nhưng chỉ cần nghĩ tới, nếu có một ngày Quả Nhi cũng phản bội nàng, tâm tình nàng chắc chắn sẽ càng phức tạp hơn Lan trắc phi.
"Sau đó lại xảy ra chuyện gì?" Vân Trân đợi bà ấy bình tĩnh lại, hỏi.
Lan trắc phi lau nước mắt, mới nói: "Hôm đó sau khi từ Hoài An Hầu phủ trở về, vương phi hình như đã nhìn ra gì đó, có lòng phòng bị, ta vẫn không tìm được cơ hội.
Ngươi lúc ấy còn ở Thượng Thanh biệt trang, ta không biết thương lượng với ai, nên bảo Mặc Nhiễm tìm Ngọc Nhung tới thương lượng việc này."
Bởi vì thân phận