Về kế hoạch của Tô trắc phi và Lưu Vân Bạch, Vân Trân không hề hay biết.
Hiện giờ nàng còn không biết Liễu tiểu thư sắp trở về tương lai rốt cuộc sẽ ảnh hưởng tới nàng thế nào.
Chỉ là sau hôm ấy, nàng nghe nói Tô trắc phi dẫn theo Bích Diên tới Liễu Viên, dần dần, Tô trắc phi và Liễu trắc phi qua lại thân thiết.
"Hai người họ sao có thể qua lại với nhau?"
Bên này, Như Ý Hiên, vương phi nghe hạ nhân bẩm báo xong, tức giận tới nhíu mày.
"Việc này lão nô cũng không rõ lắm." La ma ma đáp.
"Ngươi không rõ..." Vương phi khinh thường, "Nhi tử của Tô Uyển Khanh kia hình như đã tới tuổi đính hôn.
Nữ nhi của thương nhân cũng chỉ biết chơi trò đi đường tắt này."
La ma ma chờ bên cạnh, không biết có nên tiếp lời hay không.
Vương phi cười lạnh trong chốc lát, bỗng hỏi: "Chuyện ca ca nói trước đó đã có kết quả chưa?"
"Sắp rồi, dù sao cũng đã nhiều ngày." La ma ma đáp.
"Vậy thì tốt." Vương phi gật đầu.
Từ năm trước, chuyện Triệu Duẫn không thể có con bại lộ, hoàn toàn phá hỏng kế hoạch của vương phi và Hoài An Hầu phủ.
Đại ca bà ta sau khi biết chuyện, đã nổi giận lôi đình.
Nhưng dù có tức giận, chuyện Triệu Duẫn không thể có con cũng đã bị Ninh Vương biết, không thể vãn hồi.
Cho nên, bọn họ chỉ có thể tìm cách khác.
Triệu Ngọc Dao tuy rằng được Ninh Vương yêu thích, nhưng nàng ta chỉ là nữ nhi, sau này còn phải xuất giá, không thể giúp gì cho họ.
Qua năm, vương phi mắt thấy Triệu Húc và Lưu Vân Bạch bắt đầu tiếp xúc với triều chính, trong lòng không khỏi sốt ruột.
Nếu cứ như vậy, Vương gia bọn họ thật sự không còn cơ hội.
May là trong lúc này, Đại ca nói với bà ta, nếu Triệu Duẫn đã không đáng tin vậy, vậy chi bằng tìm một đứa con trai khác.
Ý của Đại ca là dùng danh nghĩa của bà ta nhận nuôi nhi tử.
Tuy không phải thân sinh, nhưng chỉ cần lật đổ Lưu Vân Bạch và Triệu Húc, Vương gia bọn họ sẽ còn cơ hội.
Có điều chuyện