Mà lúc này, trong viện của Tô lão gia tử.
Tô lão gia tử đọc thư của Tô trắc phi xong, cả căn phòng liền rơi vào yên lặng.
Tô Thanh Loan lo lắng bất an đứng một chỗ.
"Cha, trong thư muội muội rốt cuộc viết gì?" Tô Chiếu thấy bầu không khí không đúng, vội hỏi.
Tô lão gia tử trừng mắt liếc nhìn Tô Thanh Loan, sau đó đưa thư cho Tô Chiếu.
Tô Chiếu vội đọc thư, trên mặt lộ vẻ khiếp sợ.
"Sao...!Sao có thể như vậy? Thanh Loan, không phải con nói biểu ca con có ấn tượng rất tốt với con sao? Vì sao nó lại muốn cô mẫu con đưa con về Giang Nam? Con rốt cuộc đã làm gì?" Tô Chiếu giận quát.
"Cha, gia gia, việc này không thể trách Thanh Loan." Tô Thanh Loan nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia oán giận, "Việc này muốn trách thì phải trách nha hoàn bên cạnh biểu ca! Là nha hoàn kia mê hoặc biểu ca, biểu ca mới hiểu lầm Thanh Loan..."
Kế tiếp, Tô Thanh Loan kể chuyện xảy ra ở kinh thành, còn thêm mắm thêm muốn với Tô lão gia tử và Tô Chiếu một lần.
Có điều trong đó, nàng ta không hề nhắc tới chuyện mình hại Vân Trân thê nào, chỉ nói Vân Trân tâm thuật bất chính, tìm mọi cách câu dẫn Triệu Húc.
"Buồn cười!" Tô Chiếu nghe xong, trên gương mặt hiền lành chứa đầy phẫn nộ, "Húc Nhi sao có thể hồ đồ như vậy? Nó thế mà vì một nha hoàn mà thần hồn điên đảo, đúng là, đúng là..."
"Được rồi, bớt tranh cãi đi." Lúc này, Tô lão gia tử lên tiếng, cắt ngang Tô Chiếu, "Nam nhân mà, có mấy ai không phong lưu, huống chi với xuất thân của Húc Nhi! Sủng hạnh mấy nha hoàn nô tỳ cũng là chuyện bình thường.
Chỉ là trong thư muội muội con nói chuyện..."
"Xin gia gia làm chủ cho Thanh Loan!" Tô Thanh Loan vội quỳ xuống.
"Cha." Tô Chiếu cũng nhìn Tô lão gia tử.
Đừng nhìn Tô lão gia tử tuổi đã lớn, nhưng chuyện lớn chuyện nhỏ trong Tô gia đều phải qua tay ông ta.
Chỉ cần một ngày còn Tô