Nhà của Lệ Vô Ngân vốn là phú hộ.
Nhưng lại vì một vài nguyên nhân, đắc tội hài tử của giáo chủ tiền nhiệm U Minh giáo.
Sau khi đứa bé kia trở thành giáo chủ của U Minh giáo, chuyện đầu tiên làm chính là tự tay giết cả nhà Lệ Vô Ngân.
Thời điểm ông ta tìm được hài tử Lệ Vô Ngân trốn trong ngăn tủ, vốn định giết hắn, diệt trừ hậu hoạn.
Nhưng lúc ấy, lại bị cấp dưới ngăn cản.
Cấp dưới kia vừa mất một đứa con, cho nên không đành lòng giết chóc.
Giáo chủ tiền nhiệm nghe vậy, vẫn đưa một luồng chân khí vào người Lệ Vô Ngân.
Trẻ con bình thường sẽ vì đạo chân khí đó sống không quá một hai năm.
Theo sau, giáo chủ tiền nhiệm sai người ném Lệ Vô Ngân vào Thượng Thanh biệt trang không có nhân quyền.
Tiếp đến, ông ta liền vội vàng xưng bá giang hồ, bỏ quên chuyện của hắn.
Qua năm năm, đột nhiên có một ngày, giáo chủ tiền nhiệm nhớ tới Lệ Vô Ngân.
Ông ta chỉ thuận miệng nhắc tới.
Người bên dưới lại nói, hài tử năm đó chưa chết, hắn còn sống!
Giáo chủ tiền nhiệm nghe xong, chấn động, tự mình tới Thượng Thanh biệt trang xem xét, không ngờ lại đứa bé năm xưa thật sự chưa chết!
Qua tìm hiểu, giáo chủ tiền nhiệm phát hiện đạo chân khí năm xưa ông ta đưa vào cơ thể Lệ Vô Ngân thế mà không hiểu lý do được Lệ Vô Ngân chuyển hóa cho bản thân dùng.
Giáo chủ tiền nhiệm vô cùng cao hứng.
Bởi vì điều này chứng minh, Lệ Vô Ngân là kỳ tài luyện võ trăm năm khó gặp.
Nhưng, hắn lại là nhi tử của kẻ thù.
Giáo chủ tiền nhiệm vừa cảm thán thiên phú của Lệ Vô Ngân, vừa không thể để hắn sống tự tại.
Vì thế, ông ta biến Lệ Vô Ngân thành vật thí nghiệm, ở trên người hắn thử nghiệm đủ loại võ công cổ quái.
Hắn như thế cũng giống như người nghiên cứu độc dược không ngừng dùng thử dược liệu trên người khác.
Có thể hình dung thân thể Lệ Vô Ngân bị ông ta phá hủy thế nào.
Lần nào, mọi người cũng cho rằng hài tử kia đã tới cực hạn.
Nhưng mỗi