"Tam tỷ." Vân Trân gọi.
"Muội đi đâu vậy? Bây giờ mới tới." Thịnh Lang Hoàn kéo nàng ngồi xuống, nhỏ giọng hỏi.
"Lúc ngắm hoa, không cẩn thận đi xa, lạc đường, cho nên lúc này mới trở về, khiến Tam tỷ lo lắng." Vân Trân xin lỗi.
"Được rồi, không sao, kế tiếp đừng đi loạn.
Ta nghe Hoán Hoán nói, trong cung có hoàng tử tới."
"Vâng."
Vân Trân cúi đầu, giấu đi toàn bộ cảm xúc trong ánh mắt.
...!
Ngọ yến tổ chức ở thiên thính trong rừng hoa đào.
Thịnh Lang Hoàn ngồi gần Liễu Hoán Hoán, Liễu Hoán Hoán ngồi trong nhóm người Liễu gia, vị trí đương nhiên ở phía trước.
Mà Vân Trân đi theo Thịnh Lang Hoàn, ngồi ngay dưới nàng ấy.
Ngọ yến do phụ nhân có bối phận tương đối cao trong dòng bên Liễu gia đứng ra chủ trì, lại không thấy Liễu Trản Anh và Liễu Minh Cẩn đâu.
Liễu Hoán Hoán nhỏ giọng nói với các nàng, Liễu Trản Anh và Liễu Minh Cẩn ở chỗ khác tiếp đón các hoàng tử trong cung đến.
Hôm nay các nàng biểu hiện ở yến hội, sẽ được hạ nhân bẩm báo với chủ tử các nhà.
"Đa tạ Hoán Hoán." Thịnh Lang Hoàn nói.
"Lang Hoàn tỷ tỷ không cần khách khí như vậy." Liễu Hoán Hoán cười bảo, "Cho dù muội không nói, rất nhanh thôi tỷ cũng sẽ biết."
...!
Một hồi ngọ yến, khách và chủ cùng vui.
Ngọ yến kết thúc, mọi người vẫn chưa đã thèm, có người đề nghị chơi ít trò chơi.
Có người đều nghị ngâm thơ câu đối, có người nhắc tới vẽ tranh, lại có người nhắc tới cầm khúc...!
Mọi người dường như đều dựa theo ý thích của mình.
"Muội muội am hiểu cái gì?" Thịnh Lang Hoàn hỏi Vân Trân.
Vân Trân đáp: "Thứ muội am hiểu không nhiều lắm, cầm kỳ thư họa đều không quá giỏi.
Tam tỷ am hiểu cái gì?"
"Tiểu thư nhà ta cầm kỳ thư họa, thi tửu hoa trà, mọi thứ tinh thông." Thịnh Lang Hoàn không trả lời, mà nha hoàn Ô Châu bên cạnh nàng giải đáp vấn đề của Vân Trân.
"Thì ra Tam tỷ lợi hại như vậy." Vân Trân nói.
Liễu Hoán Hoán bên cạnh cũng nhìn Thịnh Lang Hoàn.
"Ô Châu khoa trương thôi, thật ra chỉ là học nhiều, mỗi thứ đều biết một ít, nhưng chưa đến mức tinh thông." Thịnh Lang Hoàn trả lời.
Vân