Cuối cùng, chính là giờ phút này, tối hôm nay, trong yến hội mừng thọ Thái Hậu.
Thái Hậu nghe Vương Hoàng Hậu khiêu khích, gọi nàng bước ra, ở trước mặt mọi người khen nàng, khiến nàng gây thù chuốc oán tứ phía.
Sau đó là Triệu Ngọc Dao phẫn nộ, chỉ trích, Thái Hậu "giữ gìn"...!Nàng bất đắc dĩ, thay đổi tác phong hành sự của mình, tạo dựng hình tưởng cuồng vọng, không đầu óc...!
Tiếp nữa là sự xuất hiện đột ngột của Triệu Du, Vương Hoàng Hậu và Thục Phi thuận thế muốn ban hôn, muốn hoàn toàn phế đi nàng.
Nhưng ngay lúc này, Hiền Phi lên tiếng chen ngang Vương Hoàng Hậu, Vương Hoàng Hậu lại dọn hoàng đế ra...!
Ngay thời điểm mấu chốt, Triệu Húc đứng ra.
Triệu Húc giúp nàng.
Thái Hậu, hoàng đế, các nương nương rời đi...!
Có người muốn hạ thuốc trong nước trái cây của Triệu Húc, muốn hại hắn, bị Vân Trân bắt gặp...!
Cứ thế cho đến hiện tại.
Một ngày ngắn ngủi, có quá nhiều lần Vân Trân đã đến bên ranh giới cái chết.
Chuyện trải qua trong ngày hôm nay còn nhiều hơn mấy tháng trước nàng phải trải qua.
Hiện tại đã vào đêm.
Tiểu thư các nhà tiến cung dự tiệc cũng bắt đầu hồi phủ.
Tới đây, Vân Trân trải qua một ngày từ khi thoát khỏi tay bọn bắt cóc, dây thần kinh vẫn luôn căng chặt cuối cùng cũng thả lỏng một ít.
Có điều, trừ phi các nàng thật sự rời khỏi hoàng cung này, trái tim mới có thể hoàn toàn thả lỏng.
Hiện tại Vân Trân chỉ hi vọng, ngàn vạn đừng lại xảy ra chuyện gì nữa.
Nàng giơ tay xoa giữa mày, chuẩn bị đi tìm Thịnh Lang Hoàn.
Nhưng nàng nhìn khắp đại điện vẫn không thấy Thịnh Lang Hoàn đâu, cuối cùng chỉ tìm được Liễu Hoán Hoán.
"Muội hỏi Lang Hoàn tỷ tỷ sao?" Liễu Hoán Hoán nói, "Khi nãy Lang Hoàn tỷ tỷ uống chút rượu, nói hơi đau đầu, muốn ra ngoài hóng gió, chắc sắp trở về rồi.
Nếu muội sốt ruột, có thể ra ngoài tìm xem."
"Được rồi, đa tạ..."
Vân Trân hành lễ, đang định ra ngoài tìm Thịnh Lang Hoàn, nhưng khi ánh mắt nàng đảo qua phía sau Liễu Hoán Hoán, đột nhiên dừng lại.
Bởi vì ở đó đặt một bầu rượu, bầu rượu mà nàng vừa