"Một mạng đổi một mạng..." Vân Trân lẩm bẩm, "Con có thể..."
"Trong thiên hạ cũng chỉ có con có thể." Nói tới đây, Độc Thủ Y Tiên cũng không muốn giết giếm, "Muốn giải Từ Bi Độ trong người Lục điện hạ, vậy chỉ có thể lấy mạng đổi mạng, phải cần có người thay hắn nối lại mạng sống.
Mà người đó, những người khác không thể, cả thiên hạ này, người có thể cứu hắn cũng có con."
"Con..."
"Đúng vậy, con." Độc Thủ Y Tiên gật đầu, "Nói đến cũng thật khéo.
Từ Bi độ này vốn không có thuốc giải.
Nhưng cố tình, con và Lục điện hạ đã từng gieo tình nhân cổ, phàm là hai người gieo tình nhân cổ, cho dù đã nghĩ cách hóa giải, giữa hai người cũng có chút liên hệ người ngoài biết.
Mà sự liên hệ này...!Cố tình biến thân thể từng nuôi mẫu cổ như con thành thuốc giải tốt nhất cho hắn."
"Con phải làm thế nào? Sư phụ, con phải làm thế nào mới có thể cứu chàng?" Vân Trân vội hỏi.
Thời điểm bọn họ bị Đức Phi ép gieo tình nhân cổ, không ngờ sẽ có một ngày như vậy.
Xem ra, đây đều là duyên phận.
Duyên phận chú định mệnh của Triệu Húc chưa hết, chú định nàng có thể cứu hắn.
"Lấy độc trị độc.
Trước dẫn máu của hắn vào người con, cơ thể con đã từng nuôi mẫu cổ, tử cổ mẫu cổ để lại hơi thở sẽ khiến máu chảy vào cơ thể con thay đổi, trở thành thuốc giải Từ Bi Độ.
Chờ thuốc giải tạo thành, liền đút máu của con cho hắn uống.
Sau khi uống xong, hắn sống, nhưng độc Từ Bi Độ sẽ dời sang người con, con sẽ...!Sống không được lâu nữa..."
"Con có thể sống bao lâu?" Vân Trân hỏi.
"Ba năm." Độc Thủ Y Tiên lắc đầu, "Dù sư đồ chúng ta y thuật có cao minh đến đâu cũng là người thường.
Con phải suy nghĩ cho kỹ."
Vân Trân cúi đầu.
Lần nữa ngẩng đầu lên, nàng nhìn Độc Thủ Y Tiên trước mặt, cười nói: "Sư phụ, không cần nghĩ.
Người biết, con muốn cứu chàng mà."
"A..."