Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi

883: Hiện Trạng


trước sau


Thấy nàng ta vẫn không hiểu, Vương Hoàng Hậu không khỏi thở dài.

"Sao con còn chưa rõ hả? Trong triều người sáng suốt, ai mà không biết mấy năm nay Liễu Minh Cẩn ở lại kinh thành, bề ngoài là thay Trấn Bắc Hầu hiếu thảo với Liễu lão phu nhân, nhưng trên thực tế là con tin của Liễu gia Trấn Bắc Hầu phủ ở kinh thành hả? Mấy năm nay, ngoại trừ ôn dịch lần trước, Liễu Minh Cẩn bị phái tới quận Tây Hà, hắn có bao giờ đi xa khỏi kinh thành chưa? Ngay cả khi Liễu lão phu nhân trúng độc, cần tới Sư Đà Lĩnh hái thuốc, người Liễu gia phái đi cũng là Liễu Trản Anh chứ không phải Liễu Minh Cẩn!"
"Ý của mẫu hậu là..." Triệu Ngọc Dao cắn môi, không cam lòng nhìn Vương Hoàng Hậu.

Vương Hoàng Hậu hừ lạnh một tiếng: "Ngần ấy năm, Liễu Minh Cẩn đều ở kinh thành.

Con cho rằng lần này phụ hoàng con đồng ý chỉ vì Thái Hậu ra mặt sao? Hừ, chẳng qua là phụ hoàng con muốn thuận nước đẩy thuyền, cho họ một ân tình mà thôi! Ông ta không muốn thấy Vương gia và Liễu gia liên hôn, mạnh và mạnh liên thủ, uy hiếp tới địa vị của ông ta!"
"Mẫu hậu!" Triệu Ngọc Dao không nhịn được mà hét lên một tiếng.

Theo đó, cung điện rơi vào trầm tĩnh.

Triệu Ngọc Dao xưa nay luôn là thiên chi kiêu nữ.

Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ Liễu Minh Cẩn, không có gì nàng ta không chiếm được!
Nàng ta cho rằng chỉ cần có mẫu hậu, có Vương gia, nàng ta có thể luôn hưởng vinh hoa phú quý.

Nàng ta không cần phải suy nghĩ điều gì, bởi vì nàng ta sinh ra đã là hậu duệ của hoàng tộc, xuất thân bất phàm.


Nhưng hiện tại, nàng ta lại phát hiện suy nghĩ của mình hình đã sai.

Nàng ta là hậu duệ của quý tộc.

Nhưng Vương gia và mẫu hậu của bà ta lại không phải bất bại.

Vương gia cũng có thể bị nguy hiểm lật úp.

"Từ khi Đại ca con quan đời, Tam ca con biến thành phế nhân..." Vương Hoàng Hậu thở dài, "Ngũ hoàng huynh của con cũng không phải con ruột của ta, không ai biết gã đang nghĩ gì.

Lúc này, người mẫu hậu có thể dựa vào chỉ có con.

Chỉ khi con

gả cho biểu ca của con, mẫu hậu mới yên tâm, Vương gia mới có thể toàn lực giúp đỡ chúng ta."
"Nhưng con chán ghét huynh ấy!" Triệu Ngọc Dao nhíu mày.

"Chán ghét?" Vương Hoàng Hậu cười như không cười, "Dao Nhi à, con còn quá trẻ.

Con sinh ra trong hoàng gia, nhưng thứ không thể tồn tại trong hoàng gia này chính là tình thâm.


Dù có bao nhiêu tình cảm, cuối cùng cũng sẽ theo thời gian, theo quyền lực, ích lợi mà trở nên lạnh nhạt, dần dần biến mất."
"Mẫu hậu?"
"Dao Nhi, con tuyệt đối không thể gả cho người của Liễu gia!" Vương Hoàng Hậu đột nhiên nắm lấy tay nàng ta, "Trước đó mẫu hậu không cản con là vì không muốn con khó chịu.

Nhưng con đừng quên, cái chết của Đại ca con năm đó có khả năng liên quan tới Liễu gia!"
"Không phải Chiêu Đức Cung sao?" Triệu Ngọc Dao mở to hai mắt.

Năm đó, thế tử Triệu Câu của Ninh Vương phủ chết trên giường nha hoàn của Tô Uyển Khanh.

Chính vì chuyện này, mẫu tử Tô Uyển Khanh mới bị đưa đến Nam Hoang xa xôi.

Nhưng hiện tại, mẫu hậu lại nói với nàng ta, cái chết của Đại ca có khả năng liên quan tới Liễu gia.

"Chuyện này, mẫu hậu tạm thời không có chứng cứ, nhưng cũng đã có chút manh mối.

Một khi chức minh được cái chết của Đại ca con có liên quan tới tiện nhân Liễu Hương Hàm kia, mẫu hậu khẳng định sẽ không bỏ qua cho Liễu gia!"
...!
Rất nhanh, Vân Trân liền biết được kết quả đợt tỷ thí thứ hai.

.

Truyện Lịch Sử
Khi mới nghe, nàng có hơi kinh ngạc, nhưng cẩn thận suy nghĩ, lại cảm thấy hợp tình hợp lý.

Ngụy đại ca không thích Triệu Ngọc Nhung, cho nên không muốn vào vòng thứ ba..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện