Nếu y bại dưới tay cao thủ phiên bang chư hầu, chỉ sợ không dễ trả lời hoàng đế.
Nhưng y lại thua Liễu Minh Cẩn.
Liễu Minh Cẩn và Ngụy đại ca đều là người của Vân Hán Quốc, giữa hai người bắt buộc phải có một kẻ thua trận.
Vì vậy, Ngụy đại ca lựa chọn thua.
Mà đối với Liễu Minh Cẩn mà nói, phía sau hắn có toàn bộ Trấn Bắc Hầu phủ và quân đội ở Bắc Cương làm chỗ dựa, hơn nữa hắn ở bên ngoài sớm đã để lại hình tượng "thích gây chuyện", cho dù hắn thắng, rồi chủ động từ bỏ, hoàng đế cũng sẽ không trị tội.
Nhờ vậy, hai người đều tránh được vận mệnh làm phò mã.
Quan hệ giữa Ngụy đại ca và Liễu Minh Cẩn rất tốt.
Vân Trân đoán, kế hoạch này bọn họ cũng đã thương lượng.
Hiện tại, khẳng định Triệu Ngọc Dao và Triệu Ngọc Nhung rất không cam lòng.
Nhưng thế thì sao?
Chuyện nhân duyên vốn dĩ không thể cưỡng cầu.
Ép buộc người không yêu đến với nhau, chỉ sẽ mang đến cho nhau đau khổ.
...!
Sau khi "dùng hết sức lực", Tử Thị không xuống giường được.
May mà hoàng đế vẫn còn nhân từ, không vì nàng ấy không thể làm việc mà đuổi khỏi Hoa Thanh Cung.
Sau khi Tử Thị không đi lại được, vẫn ở lại Hoa Thanh Cung, cách vách Vân Trân.
Mỗi ngày Vân Trân đều thi châm cho nàng ấy ba lần.
Sau một tháng, xem như có hiệu quả.
Cũng may, Tử Thị có ý chí mạnh mẽ.
Mỗi ngày đều chịu đau thi châm, còn kiên trì rèn luyện...!
"Ngươi đừng quá ép buộc chính mình." Vân Trân khuyên.
"Không, ta không thể không sốt ruột.
Ta phải đứng lên, đi đến trước mặt bệ hạ, thỉnh cầu bệ hạ hạ chỉ phúc thẩm án oan nhà ta, trả lại cho người nhà ta một sự công bằng.
Người nhà ta đều đang ở nơi chín suối nhìn ta, ta phải nhanh chóng giúp vong hồn họ an giấc ngàn thu."
Vân Trân thấy nàng ấy đã vậy, cũng không khuyên nữa.
...!
Vân Trân và Tử Thị đều không khoa trương.
Cho dù "khiêu chiến tỷ thí" mang đến danh tiếng cho họ, cũng khiến