Hắn là yêu quái!
Hôm đó, Ngọc Ly đã nhìn thấy hắn dùng tay không đấm vào bức tường khiến nó lún xuống một vết rất sâu.
Ngay cả Minh Hiểu Nam là võ quyền anh cũng không thể làm được.
Cho tới bây giờ, Ngọc Ly mới hiểu ra tất cả.
Thấy cô la hét to, Hắc Viên mới ý thức được thu lại nguyên hình bình thường.
Hắn không mong muốn bản thân trở thành một con quỷ như vậy.
Nhưng mẹ hắn không phải con người, làm sao hắn có thể trở thành con người bình thường đây?
Năm đó, ba của Hắc Viên đã đích thân tới đón hắn từ chỗ mẹ.
Hắn lúc bấy giờ mới có 3 tuổi.
Sau này, khi biết về năng lực của hắn, ba hắn đã cùng các trưởng lão trong gia tộc chọn hắn là người thừa kế.
Bí mật này cùng với bí mật hắn có hai nhân cách chỉ những người trong gia tộc mới biết.
Đó cũng chính là lí do mà Hắc Tước từng nói với Ngọc Ly rằng Hắc Viên chính là ma quỷ, không phải con người thật sự.
Có thể nói, hắn là bán yêu.
Nếu Hắc Viên đã nói cho Ngọc Ly biết sự thật cũng đồng nghĩa với việc hắn sẽ không bao giờ buông tha cô.
- Anh...!anh tránh xa tôi ra...
- Vì sao phải tránh xa?
Cô không muốn ở gần hắn một chút nào.
Cô thật sự rất sợ!
Hắc Viên nhìn chằm Ngọc Ly, bất giác hắn nắm chặt tay lại.
Năm mà ba cô mang cô tới biệt thự cống nạp, người đầu tiên cô gặp chính là Hắc Long.
Lần đó cô không biết hắn có hai nhân cách, ngay buổi tối hôm đó, Ngọc Ly vẫn thản nhiên vào phòng nói chuyện vui vẻ với Hắc Viên.
Chính thời khắc đó, hắn bị nụ cười hồn nhiên của cô làm cho rung động.
Sự việc cứ thế tiếp diễn yên bình cho tới khi Hắc Viên phát hiện ra cô chỉ bên cạnh hắn vui vẻ vì bản cam kết.
Hắn quá thất vọng và muốn trừng phạt cô.
Hắn không chấp nhận người hắn nhắm trúng phản bội với hắn.
Bề ngoài toàn là sự giả tạo cả!
Nhưng càng ngày có lẽ do sự sợ hãi của cô lại làm các dây thần kinh của hắn húng thú.
Hắc Viên biết cô rất sợ hắn, nhưng hắn chẳng biết cách nào biểu hiện với cô cả.
Hiện tại, hắn đã tới giới hạn rồi...!thật sự, hắn không muốn cô rời khỏi hắn.
Bằng mọi cách, hắn phải níu giữ cô bên cạnh mình!
- Xin anh hãy buông tha cho tôi đi.
Tôi thật sự quá mệt mỏi rồi.
Tôi hứa, dù chết tôi cũng không tiết lộ bí mật này của anh ra ngoài đâu...!xin anh...
Từng đường gân trên mắt của Hắc Viên hiện rõ.
Hắn đang tức giận.
Ngay lập tức, bàn tay to lớn của Hắc Viên vươn ra bóp chặt lấy cổ của cô.
- Bảo bối, em muốn rời khỏi tôi là vì mấy thằng bạn thân của em sao?
- Không...
Hắn cười, nụ cười điên đảo chúng sinh.
Nụ cười của hắn khiến tâm trí của bất kì ai nhìn thấy cũng phải hoảng loạn.
- Vậy thì...!tôi sẽ giết từng tên một.
Bọn chúng mà chết, em mới có thể quên bọn chúng!
"BỐP" một cái tát của Ngọc Ly giáng vào gương mặt của Hắc Viên.
Không gian trong xe dường như ngưng đọng lại.
Nó im ắng tới nỗi có thể nghe thấy từng tiếng hít thở.
- Anh đúng là ác ma!
Lực tay của Hắc Viên có phần mạnh hơn.
Ngọc Ly cảm thấy hô hấp của mình rất khó khăn.
Cả người cô vùng vẫy trong vô vọng.
Cho đến khi Ngọc Ly sắp không thể chịu được nữa, Hắc Viên mới từ từ buông tay ra hất cô lại phía sau.
Chiếc xe lập tức dừng lại, tiếng phanh vang vọng cả hai bên đường.
- Chuyện gì?
- Hắc gia, có người tập kích!
Vài chiếc xe đen khác chặn trước đầu xe của Hắc Viên.
Thuộc hạ của hắn cũng đã xuống nghênh chiến.
Vốn dĩ, hắn có rất nhiều kẻ thù.
Có thể bị tập kích bất